Xuyên không về cổ đại làm giàu nuôi nhãi con - Chương 341

Cập nhật lúc: 2025-09-06 05:46:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đoàn Đoàn biểu cảm nhăn nhó của y chọc ngừng: "Ha ha..."

Lý Tuyết Trân thấy dáng vẻ của y, đến đau cả bụng.

Mấy họ chơi thật lâu, Đoàn Đoàn ngủ trong lòng Tần Tĩnh Nghiễn.

Giang Oản Oản Đoàn Đoàn đang say ngủ, nhanh chóng xoa xoa đôi tay, đôi chân nhỏ bé, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt bé. Nàng đang điều gì đó thì Tần Tĩnh Trì nhanh chóng với Tần Tĩnh Nghiễn: "A Nghiễn, bế Đoàn Đoàn phòng , tối nay để nó ngủ với ."

Tần Tĩnh Nghiễn vui vẻ gật đầu: "Được ! Tiểu tử , bảo nó ngủ với , nó còn chê , đợi đến ngày mai nó thức dậy đoán chừng sẽ thú vị!"

Giang Oản Oản khựng một chút Tần Tĩnh Trì vội vàng dời mắt .

Tần Tĩnh Trì thấy nàng luống cuống giặt khăn lau mặt cho Đoàn Đoàn, theo bóng lưng nàng, khóe môi khẽ nhếch lên.

Tần mẫu ghế sô pha ngáp một cái, : "Gần đến giờ tý , chúng nghỉ ngơi thôi."

Giang Oản Oản gật đầu: "Được, nương, để Tĩnh Trì và A Nghiễn đỡ ba vị phòng ngủ."

Nói xong, Tần Tĩnh Trì và Tần Tĩnh Nghiễn lập tức dìu ba họ phòng.

Đợi đều an giấc, thấy Tần Tĩnh Trì đang tắm rửa trong tịnh thất, Giang Oản Oản chằm chằm cánh cửa phòng tắm vội vàng lên lầu, nhanh chóng lên giường, khép hờ mi mắt.

Khi Tần Tĩnh Trì bước , ánh nến mờ ảo, thấy nàng nghiêng giường, mi mắt khẽ run rẩy. Hắn cũng chẳng vạch trần, chỉ vén chăn xuống bên cạnh nàng.

Giang Oản Oản thấy mãi động tĩnh gì bèn khẽ thở phào. Nàng nào , bên cạnh, giữa màn đêm tĩnh mịch, đang nghiêng đầu nàng, khóe môi khẽ nở nụ đầy ẩn ý.

Đợi đến khi nàng mơ màng chìm giấc ngủ, lúc nàng mới cảm thấy một đôi bàn tay ấm áp và rộng lớn vờn vòng eo .

Nàng mơ màng khẽ gạt tay , lẩm bẩm : "Chàng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-341.html.]

Nghe thấy giọng điệu mềm mại của nàng, Tần Tĩnh Trì ôm nàng lòng, cúi đầu vùi hõm cổ nàng, nhẹ nhàng mút mát, cắn khẽ.

Giang Oản Oản lập tức tỉnh táo, đúng lúc bên tai nàng truyền đến giọng của , khàn đặc mà tựa hồ ẩn chứa mị lực khôn tả: "Đừng cựa quậy, chỉ một bận thôi, ?"

Nói xong, đợi Giang Oản Oản đáp lời, tiếp tục vờn hôn tấm lưng ngọc của nàng...

Giang Oản Oản chỉ cảm thấy cả chìm nổi miên man, cảm giác dường như chẳng bao giờ dứt.

Nàng cắn chặt môi, oán hận nghĩ, thể lời ngon ngọt dụ dỗ của nữa, đây chỉ một bận... Rõ ràng là còn lâu hơn thế...

Đợi đến khi Giang Oản Oản ngủ say, Tần Tĩnh Trì trần truồng nơi đầu giường, ánh nến mờ ảo, cúi đầu chăm chú ảnh mềm mại bên cạnh.

Hắn lau những giọt mồ hôi li ti nàng, vuốt mái tóc ướt đẫm của nàng, khẽ một cách nghiêm túc mà dịu dàng, cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ nhàng đến cực điểm lên trán nàng. Lúc mới chịu tắt ngọn nến tủ đầu giường cháy sắp tàn, xuống ôm lấy bờ vai mịn màng của nàng, kéo nàng lòng .

Sáng mồng một Tết, Giang Oản Oản mơ màng mở mắt ánh sáng mờ ảo ngoài cửa sổ, nghiêng đầu nam nhân đang chôn đầu hõm cổ nàng say ngủ, mới chợt hiểu rằng còn sớm. Hôm qua hành hạ đến tận canh khuya, nào ngờ nàng tỉnh giấc sớm đến thế.

Mèo Dịch Truyện

Nàng khẽ thở dài, trở như vô lực.

Tần Tĩnh Trì tiếng cựa quậy khe khẽ của nàng đánh thức, y khẽ nhíu mày, khó nhọc mở mắt. Đập tầm mắt là xương quai xanh tinh xảo, trắng ngần của Giang Oản Oản.

Hắn nhẹ nhàng hôn một cái mơ màng hỏi: "Sao thức ? Còn sớm mà."

Giang Oản Oản giọng khàn khàn pha chút từ tính, cảm thấy vành tai như ngứa ngáy.

"Thiếp trở , tay tê."

"Được."

Nào ngờ, Giang Oản Oản xoay , cả thể đổ ập lòng Tần Tĩnh Trì.

Loading...