"Hì hì... Dạ !" Đoàn Đoàn khúc khích, đôi mắt híp thành một đường chỉ.
Tần Tĩnh Trì thấy Đoàn Đoàn vẫn Giang Oản Oản ôm lòng, liền vội vàng : "Nhi tử, chớ trong lòng mẫu con. Mẫu con đang mang thai hài tử, thể bế nổi con chứ?"
Đoàn Đoàn xong, vội vã nhảy khỏi lòng Giang Oản Oản, đó cẩn trọng xoa bụng Giang Oản Oản, : "Mẫu ơi, bụng đau ạ? Đoàn Đoàn quên mất là trong lòng mẫu ."
Giang Oản Oản lắc đầu, : "Không , Đoàn Đoàn của chúng mới lớn chừng nào chứ? Mẫu vẫn thể bế mà."
Tần Tĩnh Trì bế tiểu tử lòng , nhẹ nhàng cù cù cằm nhỏ của bé, ôn tồn dặn dò: "Sau cứ để phụ bế con nhé. Bụng mẫu con lớn , con nữa, ?"
Đoàn Đoàn ngoan ngoãn gật đầu: "Dạ ạ! Phụ ơi."
Tiểu tử Tần Tĩnh Trì bế trong lòng, chợt nhớ chuyện hôm nay, lập tức líu lo kể cho : "Phụ ơi, hôm nay Đoàn Đoàn khoe với các bằng hữu cùng lớp rằng sẽ hoặc , các bạn đều rằng hoặc chắc chắn sẽ khôi ngô, xinh giống y như Đoàn Đoàn ."
Tần Tĩnh Trì ngắm khuôn diện ngạo nghễ của tiểu tử, khẽ nhéo mũi : "Các bạn con đúng, nhi tử của cha là tuấn tú nhất."
"Ha ha... Phụ và mẫu cũng tuấn tú mỹ lệ!"
Phụ tử trò chuyện một lúc, Tần mẫu bưng từng món ăn , : "Đoàn Đoàn, đừng chơi với cha nữa, mau đây dùng bữa!"
Những ngày , Giang Oản Oản hiếm khi hạ bếp, bởi e ngại khói dầu nàng bất tiện, thế nên Tần mẫu thường đảm nhiệm việc bếp núc. Dẫu mùi vị chẳng sánh bằng tài nghệ của nàng, song cả nhà vẫn dùng bữa vui vẻ, ngay cả Đoàn Đoàn cũng ăn uống vô cùng thỏa mãn.
Uống cạn bát canh cuối cùng, Đoàn Đoàn ôm bụng mà thở dài: "Đoàn Đoàn no quá! Bụng căng tròn!"
Nói đoạn, liền kéo tay Tần Tĩnh Trì đặt lên cái bụng mềm oặt của , híp mắt cất lời: "Cha ơi, cha sờ xem, căng lắm ?"
Tần Tĩnh Trì ôn nhu xoa bụng tiểu tử, môi nở nụ mà chẳng thốt thêm lời nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-399.html.]
Đợi Đoàn Đoàn ghế tựa để cha xoa bụng một lúc, khi tiêu thực chút đỉnh, lập tức dậy chạy đến giá treo bằng gỗ gần cửa, lấy túi sách nhỏ của vội vã , lấy sách vở giấy bút trong túi lí nhí : "Cha nương ơi, hai dạy Đoàn Đoàn bài tập chăng?"
Tiểu tử sắp xếp sách vở : "Phu tử dặn bọn con chép Tam Tự Kinh, nhưng chữ Đoàn Đoàn xí quá! Hơn nữa còn nhiều chữ Đoàn Đoàn ."
Ngay đó nghĩ đến điều gì, liền bật : " mà, chữ Tiểu Bao Tử cũng lắm."
Giang Oản Oản : "Các con mới nhập học một hai nguyệt, đương nhiên vẫn học nhiều thứ, chữ, , đều là chuyện thường tình, huống hồ các con mới lên ba lên bốn, há chẳng cần chậm rãi học tập?"
Tần Tĩnh Trì ở bên cạnh giúp Đoàn Đoàn sắp xếp sách vở, giấy và bút lông cùng nghiên mực trong hộp bút.
Mèo Dịch Truyện
Vì Đoàn Đoàn đeo túi sách, tiện để bút lông và nghiên mực nên Tần Tĩnh Trì đặc biệt cho tiểu tử một hộp bút đặc biệt, vặn để vài cây bút lông và một nghiên mực.
Tần Tĩnh Trì ghế tựa, bế Đoàn Đoàn lên đùi trao bút lông tay tiểu tử, cầm lấy bàn tay nhỏ chấm mực : "Cha dạy con chữ nhé."
"Vâng ạ!"
Hai phụ tử miệt mài vài trang chữ, Giang Oản Oản cũng tựa cằm, mỉm tủm tỉm ngắm bên cạnh.
Phụ mẫu nhà họ Tần thì cạnh đó ngâm chân, chuẩn nghỉ ngơi.
Hai vị lão nhân thường nghỉ ngơi khá sớm, mỗi ngày đợi cả nhà ba họ xong việc, hai vị chìm giấc nồng.
bây giờ đối với Giang Oản Oản và họ mà , thời điểm vẫn còn sớm.
Dạy Đoàn Đoàn mấy chữ to, Tần Tĩnh Trì liền chỉ Tam Tự Kinh sách, từng chữ một dạy Đoàn Đoàn : "Nhân chi sơ, tính bản thiện... Thân sư hữu, tập lễ nghi..."
Đoàn Đoàn ngoan ngoãn theo: "Nhân chi sơ, tính bản thiện..."