Lý Viễn cung kính tâu: "Điện hạ chí . Số khoai tây gần như trưởng thành, lẽ qua thời gian nữa là thể thu hoạch . Lúc đó ngài thể đích đến xem thử, cũng thể nếm thử."
"Đó là đương nhiên! Ta lặn lội ngàn dặm đến đây, cũng chỉ cốt tận mắt chứng kiến vụ thu hoạch !"
Ban đầu, khi Mộ Quy Hoằng thư của Lý Viễn, y hoài nghi dứt. ngài Lý Viễn là thế nào, y sẽ chẳng bao giờ dối. Bởi , một hồi cân nhắc thấu đáo, y lập tức sắp đặt việc tại kinh thành, tạo chút trở ngại cho Nhị hoàng , hòng tạm thời kiềm chế y, đó mới một một ngự giá đến đây.
Mộ Quy Hoằng tạm gác chuyện khoai tây sang một bên, lúc , ngài mới để tâm đến chén đang thưởng thức, nhận vị ngọt dịu, phảng phất hương trái cây thanh mát, khác hẳn với vị đắng chát thường ngày.
"Trà ..."
Lý Viễn theo tầm mắt của ngài mà chén trong tay y, thấy vẻ mặt ngài chẳng ý, bèn vội vàng đáp lời: "Dạ bẩm Điện hạ, đây là do trưởng của con rể thần mang tới, gọi là bưởi mật ong."
Hiện tại, Lý Viễn và Tô Hà còn dùng bưởi mật ong nữa. Chẳng vì chán chường, mà bởi bưởi chẳng còn bao nhiêu. Xưa , Giang Oản Oản pha chế khá nhiều, từng biếu tặng họ ít, nên mỗi bữa ăn, hai đều pha hai bình để thưởng thức. Song nay của Giang Oản Oản cũng còn bao nhiêu, thành thử cả hai đành dùng dè sẻn.
Mèo Dịch Truyện
Nghĩ tới đây, Lý Viễn Mộ Quy Hoằng: "Nếu Điện hạ ưa thích, trong phủ thần vẫn còn một bình bưởi mật ong. Khi ngài hồi kinh, thể mang theo dùng dần ạ."
Mộ Quy Hoằng : "Vậy chẳng là chiếm đoạt của các ngươi ?"
Lý Viễn lắc đầu: "Đâu dám, dám! Ngài ưa thích là ."
Hai họ chuyện một hồi thì Tần Tĩnh Nghiễn dẫn Lý Tuyết Trân trở về.
Ngày nào Lý Tuyết Trân cũng nhàn rỗi chẳng việc gì ở nhà, quả thực vô vị. Bởi , mỗi ngày nàng đều đến thư quán cùng Tần Tĩnh Nghiễn.
Hai thì lập tức thấy một lạ mặt đang an tọa chính vị. Cả hai tức thì nhận phận của vị khách chẳng hề tầm thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-447.html.]
Lý Viễn vội vàng : "Các con mau quỳ xuống hành lễ với vị đại nhân . Đây là quý khách từ kinh thành đến để thị sát việc thu hoạch khoai tây, tuyệt đối vô lễ."
Thân phận của Mộ Quy Hoằng tuyệt đối thể tiết lộ, ngay cả với nữ nhi và con rể cũng , nếu e sẽ rước họa sát .
Tần Tĩnh Nghiễn toan đỡ Lý Tuyết Trân quỳ xuống hành lễ, Mộ Quy Hoằng tức thì chú ý tới chiếc bụng nàng nhô lên, bèn phất tay : "Miễn lễ! Ta cùng Lý đại nhân vốn tình, các ngươi chớ quá khách khí."
"Vâng."
Lúc , trong phòng bếp đồ ăn. Tô Hà : "Đại nhân, bữa cơm dọn sẵn, xin mời dùng bữa."
Mộ Quy Hoằng gật đầu: "Ta cũng cảm thấy đói bụng ."
Sau đó, y lập tức thêm: "Nhắc mới nhớ, quán ăn ở huyện của các ngươi quả thực tồi chút nào!"
Lý Viễn hoài nghi ngài, khẽ hỏi: "Đại nhân là nơi nào ạ?"
Mộ Quy Hoằng : "Chỉ là danh xưng quán chẳng lấy gì tao nhã, tên là "Tiệm Lẩu An An" gì đó."
Mọi thế, đều ngạc nhiên vô cùng.
Mộ Quy Hoằng nheo mắt hỏi: "Sao ? Chẳng lẽ liên can gì đến các ngươi ư?"
Lý Viễn Tần Tĩnh Nghiễn mới lên tiếng: "Chẳng dám giấu ngài, tiệm lẩu là do trưởng của con rể thần khai trương, hương vị quả thực mỹ vị vô cùng. Hơn nữa, họ còn mở thêm một tiệm hải sản ngay bên cạnh, mùi vị cũng hết sức tuyệt hảo. Trong hai ngày tới, vi thần sẽ đích dẫn ngài đến thưởng thức."
Nghe đến đây, Mộ Quy Hoằng Tần Tĩnh Nghiễn : "Tiệm lẩu của các ngươi quả nhiên mỹ vị, chỉ là..."