Tần Tĩnh Nghiễn đôi chút lo lắng, e rằng tiếp đón chu . Ngay đó, y Mộ Quy Hoằng : "Chỉ là dưa hấu trong quán của các ngươi quá ít ỏi, mới gọi hai đĩa mà hết sạch ."
Lý Viễn thấy thì vội vàng dặn dò Tiểu Ngọc bên cạnh: "Ngươi mau cắt một đĩa dưa hấu cho đại nhân! Cắt thêm nhiều chút!"
"Dạ , thưa đại nhân!"
Tần Tĩnh Nghiễn : "Đại nhân, trưởng và tẩu tử của trồng nhiều dưa hấu. Nếu ngài ưa thích, ngày mai sẽ về nhà hái mấy quả mang biếu ngài. Chỉ là thức quả tính hàn, nên dùng nhiều, kẻo hại đến tỳ vị."
Chẳng bao lâu , một đĩa dưa hấu lớn cùng các món ăn dọn tề chỉnh bàn.
Mộ Quy Hoằng nghĩ tới lời của Tần Tĩnh Nghiễn, bởi ngài chỉ dùng vài miếng dưa hấu dừng đũa, đó mới những món ăn ở bàn.
Lý Viễn chỉ đĩa khoai tây nanh sói bàn và giới thiệu: "Đây chính là khoai tây, ngài nếm thử nhé?"
Món khoai tây nanh sói là do đầu bếp trong phủ dụng tâm học hỏi từ Giang Oản Oản và những khác, bởi hương vị cũng xem là tệ.
Chuyến , Mộ Quy Hoằng vốn vì khoai tây mà đến. Khi thấy , ngài lập tức gắp một miếng nếm thử.
Mèo Dịch Truyện
Vừa ăn một miếng, trong mắt Mộ Quy Hoằng tức thì dâng lên vẻ hứng thú, đó y liền kìm mà vươn đũa gắp thêm miếng nữa.
Sau khi dùng thêm vài miếng, ngài mới chất đũa xuống, tấm tắc khen: "Hương vị thứ quả thật tuyệt hảo! Ta cứ ngỡ khoai tây năng suất cao ắt hẳn sẽ kém ngon, nào ngờ là lầm."
Lý Viễn mỉm đáp: "Ngài thích là ! Hơn nữa, ăn khoai tây còn thấy chắc bụng nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-448.html.]
Mộ Quy Hoằng khẽ gật đầu, trong ánh mắt ngài thoáng hiện những suy tư sâu xa.
Hai ngày , dân làng Tần gia thôn bắt đầu rục rịch chuẩn thu hoạch khoai tây.
Lá khoai dần héo úa, là dấu hiệu đến lúc nên đào về nhà.
Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì cho các tiểu nhị trong tiệm nghỉ phép vài ngày, bởi cửa tiệm đậu phụ cũng tạm thời đóng cửa.
Việc thu hoạch khoai tây chẳng tốn nhiều công sức như cày cấy vụ xuân, vả chẳng hộ dân nào cũng trồng khoai tây bộ ruộng đất của , bởi mỗi hộ gia đình chỉ cần năm sáu ngày là thể tất thu hoạch.
Lý Viễn tin hôm nay Tần gia thôn bắt đầu thu hoạch khoai tây, liền dẫn Mộ Quy Hoằng tới xem.
Sau dãy núi của Tần gia thôn một cánh đồng rộng thênh thang, đa các hộ gia đình đều ruộng đất ở đó, nên phần lớn khoai tây trồng tại đây.
Sáng sớm, khi mặt trời còn ló rạng dãy núi, khắp thung lũng rộn ràng tiếng hớn hở. Trên những thửa ruộng, hăng say đào khoai, khoai tây đào lên càng nhiều, lòng dân làng càng thêm phấn chấn, tiếng càng vang vọng.
Lúc , Lý Viễn, Tần Tĩnh Trì và Mộ Quy Hoằng đang bờ ruộng, dõi mắt các hộ dân thu hoạch khoai tây.
Tại mảnh ruộng cách đó xa, Tần phụ, Giang Hiền Vũ và Tần Tĩnh Nghiễn cũng đang cần mẫn đào khoai. Mỗi nhát cuốc xuống, từng củ khoai tây lớn nhỏ lăn , trông vô cùng bội thu.
Mặc dù Mộ Quy Hoằng từng tự tay trồng cây lương thực, song ngài từng chứng kiến cảnh bách tính thu hoạch thóc gạo. Thóc tuy là lương thực thiết yếu nhất của Đại Diên, nhưng điều thể phủ nhận là sản lượng vô cùng thấp; một mẫu đất chỉ thu tối đa hai trăm cân thóc, đó là sản lượng khi thời tiết thuận hòa nhất.
Thế nhưng, khi ngước núi khoai tây chất đống mắt, mới chỉ đào một góc ruộng mà sản lượng đạt tới mấy trăm cân.