Xuyên không về cổ đại làm giàu nuôi nhãi con - Chương 462

Cập nhật lúc: 2025-09-06 05:48:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Còn song Tần gia cùng Lý Tam Nương thì theo sát phía , Lý Quý cùng những khác xuống từ một cỗ xe ngựa khác.

Lý Quý, Tần Đắc Chính và Đại Ngưu hùn tiền mua một thớt ngựa, phía là một cỗ xe ngựa to, đủ chỗ cho bảy tám .

Tối hôm nay, đôi phu thê Lý Quý dẫn Tiểu Bảo tới phủ ngoại tổ mẫu của thằng bé, bởi tất cả mới dừng tại cửa nhà Tần Tĩnh Trì, đó mới rời .

Bởi vì khi ở xe ngựa, đám tiểu tử vén rèm đón gió, dù khí trời oi ả vẫn chẳng hề đổ mồ hôi, nên hôm nay về nhà, Đoàn Đoàn vội vàng tắm rửa.

"Nương! Ngoại tổ phụ! Chúng về !"

Đoàn Đoàn trong sân , Cẩu Đản và Nhị Oa theo sát thằng bé, còn Tần lão gia cùng Tần phu nhân thì tụt phía , mấy vẫn thong thả tiến nhà.

Trong nhà, Giang Oản Oản chuẩn sẵn sàng vài phần dưa hấu ướp lạnh, chỉ chờ bọn họ nhà thôi.

Ba tiểu tử nhảy nhót , nhà lập tức nhận điều chẳng bởi vì ngay đó, ba thằng bé cảm nhận một luồng khí lạnh toát phả mặt.

Mặc dù ba thằng bé cảm thấy mát mẻ nhưng càng thêm hiếu kỳ.

"Nương, nương! Vì nhà mát mẻ như ?"

Đoàn Đoàn cảm thấy nóng lòng, thằng bé trái và lập tức phát hiện bàn ăn đặt một cái bình miệng rộng, bên cạnh chiếc bình là vài chiếc bát.

Bởi vì mỗi ngày trở về, gần như bàn đều đặt các món ăn, nên dù Đoàn Đoàn ngửi thấy mùi hương đặc biệt cũng mấy để tâm.

Còn những chỗ khác cũng chẳng gì đặc biệt, thậm chí còn chậu nước đặt trong nhà.

Bởi thằng bé cảm thấy hiếu kỳ.

Đến cả Cẩu Đản và Nhị Oa cũng từ bỏ ý định mà ngó nghiêng khắp chốn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-462.html.]

Mèo Dịch Truyện

Còn Giang Oản Oản chiếc ghế sa pha kịp mở lời thì Giang Hiền Vũ bưng một bình bưởi mật ong mát lạnh cùng với một đĩa lớn chứa đá lạnh, đó ông cắt dưa hấu thành từng miếng nhỏ và đặt trong đĩa.

Thấy đám tiểu tử vẫn còn ngó nghiêng khắp chốn mà chẳng buồn về phía bàn ăn trong phòng bếp, bật thành tiếng.

"Đoàn Đoàn, Cẩu Đản, Nhị Oa, các con mau đây xem, hôm nay một món ăn vô cùng đặc biệt đó, các con đoán xem là gì?"

Đám tiểu tử nhăn mũi, cố sức hít hà thì cũng chỉ thoảng mùi dưa hấu, bởi vì ngày nào chúng chẳng ăn dưa hấu nên đều cho rằng chẳng món .

Ngửi một hồi, Đoàn Đoàn nhíu mày: "Thưa ngoại tổ phụ, chẳng mùi hương chi cả!"

Cẩu Đản và Nhị Oa cũng gật đầu và đồng thanh : "Không ạ!"

Lúc , Giang Hiền Vũ mới lên tiếng: "Người ngửi thấy mùi dưa hấu ?"

Đoàn Đoàn nghi ngờ : " ngày nào chúng chẳng ăn dưa hấu, chẳng ngoại tổ phụ món mới ?"

Cẩu Đản và Nhị Oa cũng trông bằng ánh mắt khó hiểu.

"Món mới chính là từ dưa hấu đó."

Đoàn Đoàn nghiêng đầu, một thoáng suy tư, thằng bé thật sự thể nghĩ dưa hấu thể món gì mới.

Thấy Giang Hiền Vũ nở nụ hiền hậu, Đoàn Đoàn chẳng còn do dự nữa, nếu ngoại tổ phụ nhà món mới thì ắt hẳn là .

bây giờ điều thằng bé bận tâm nhất chính là vì trong nhà mát mẻ đến , dù vẫn còn chút khí nóng song rõ ràng mát mẻ hơn hẳn.

"Ngoại tổ phụ, vì trong nhà mát mẻ như ?"

Giang Hiền Vũ xoa nắn gương mặt nhỏ ửng đỏ vì nóng của thằng bé: "Bởi vì món ăn mới nên mới mát như thế đó."

Giang Oản Oản bên cạnh thấy ba thằng bé ríu rít liên tục hỏi Giang Hiền Vũ, nàng khẽ đầy bất đắc dĩ : "Phụ , đừng với đám tiểu tử nữa, e rằng sẽ sức để đám tiểu tử hỏi một canh giờ!"

Loading...