Thật Tần Tĩnh Trì là ngây ngô, chủ yếu là do Giang Oản Oản thể biến đậu phụ mốc xanh thành đậu phụ thối thơm ngon đặc biệt. Bởi , đoán chắc tài nấu nướng của nương tử khiến cho mê mẩn, mới thể tin rằng đất sét thật sự dùng để bôi trực tiếp lên con gà. Kết quả khiến rửa rửa bao bận mới sạch sẽ.
Giang Oản Oản mỉm chi : " là dùng để chế biến món ăn đó. Chẳng ăn gà nướng đất sét ? Mùi vị chẳng tuyệt ?"
Đoàn Đoàn phía , thỉnh thoảng đầu . Cẩu Đản và Nhị Oa đang tranh cãi ầm ĩ, nhưng thật phía cách xa Đoàn Đoàn.
Cậu bé thấy hai Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản thong thả chậm rãi bước , ánh mắt tràn đầy ý . Đoàn Đoàn kìm mà chạy vội phía họ, ôm lấy chân phụ thật chặt.
"Cha nương ơi, hai đang đàm luận điều chi ? Đoàn Đoàn cũng !"
Tần Tĩnh Trì một tay duỗi , ôm lấy tiểu tử lòng, : "Vì con cùng Cẩu Đản và Nhị Oa ?"
Mèo Dịch Truyện
Đoàn Đoàn Cẩu Đản và Nhị Oa vẫn còn đang tranh cãi ầm ĩ phía , nhẹ giọng : "Con chẳng hiểu Cẩu Đản ca ca và Nhị Oa ca ca đang chuyện gì đó, chỉ thấy Nhị Oa ca ca bỗng dưng nổi giận, đuổi theo đòi tỷ võ."
Nói xong, tiểu tử Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản, ánh mắt trách cứ, cất lời: "Phụ mẫu còn đáp lời Đoàn Đoàn hai đang đàm luận điều chi ! Chớ đánh trống lảng!"
Giang Oản Oản bất đắc dĩ nhéo nhẹ vành tai nhỏ của bé: "Con học lối chuyện từ nơi nào ? Lại còn 'chớ đánh trống lảng' ư?"
Vẻ mặt Đoàn Đoàn hiển nhiên, mở miệng đáp: "Nương thế mà! Mỗi phụ chọc giận mẫu , phụ sang chuyện khác. Mẫu thường như thế với phụ đó!"
Nói xong, tiểu tử vui mừng khôn xiết: "Câu quá đỗi hữu dụng! Sau mẫu sẽ dạy Đoàn Đoàn thêm những câu khác nữa..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-465.html.]
Đoàn Đoàn lẩm bẩm một to nhỏ, Giang Oản Oản thấy, nhất thời bật , . Tiểu gia hỏa quả thực sức quan sát tinh tường!
Sau khi Đoàn Đoàn xong, nhận Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì vẫn đáp lời thắc mắc của , thì bé bĩu môi nhỏ nhắn, phụng phịu : "Xem kìa, xem kìa, mẫu đánh trống lảng . Mẫu vẫn cho Đoàn Đoàn , hai đàm luận điều chi!"
Tần Tĩnh Trì bóp nhẹ đôi môi nhỏ nhắn của bé, bất lực : "Con là tiểu tước nhi đó ? Mỗi ngày líu lo ngớt, khiến cho phụ con nhức đầu lắm ."
"Hừ! Phụ hư hỏng!"
Giang Oản Oản nắm lấy bàn tay nhỏ của Đoàn Đoàn : "Chúng chuyện gà nướng đất sét , chắc là phụ con bụng réo ."
Đoàn Đoàn nghĩ ngay đến chân gà nướng đất sét thơm lừng mềm mại. Cậu bé khẽ nuốt một ngụm nước bọt, cúi xuống n.g.ự.c Tần Tĩnh Trì ghé tai mẫu thì thầm: "Nương ơi, mấy hôm nữa, chúng gà nướng đất sét để thưởng thức , cứ để phụ hư hỏng giúp chúng lau sạch bùn đất nhé! Ừm... Nếu , con sẽ ban cho phụ phần đùi gà! Mẫu thấy thế nào?"
Giang Oản Oản cố nhịn : "Ừm... Được lắm!"
Vẻ mặt Tần Tĩnh Trì chẳng biểu lộ cảm xúc gì, ôm chặt lấy tiểu tử , nhéo nhẹ đôi má mềm mại của bé: "Cha còn đang ôm con đó. Con tưởng con thì thầm thì phụ thấy ư? Mấy ngày , mẫu con kể cho con câu chuyện 'tự lừa dối ', con quên mất ?"
Đoàn Đoàn mở to đôi mắt tròn xoe , ngẫm ngẫm , cuối cùng vẫn đành nhượng bộ uy nghiêm của phụ : "Vậy nếu phụ , thì mấy hôm nữa, chúng gà nướng đất sét nhé, ạ?"
Tiểu tử thật thà cam đoan: "Phụ cần ăn đùi gà ! Ừm... Phụ thể thưởng thức cánh gà!"
Tần Tĩnh Trì khẽ cau mày: "Sao , phụ con chẳng lẽ xứng hưởng chân gà của nhi tử ư?"
Đoàn Đoàn lắc đầu: "Chà chà, phụ thật là ngốc nghếch. Một chiếc chân gà còn phần mẫu nữa, mẫu còn đang mang thai bé bỏng của ! Ừm... Còn một chiếc khác... một chiếc khác..." Đoàn Đoàn gãi đầu, trong chốc lát cho : "Một chân khác nên phần cho gia gia nãi nãi, ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu ? e là vẫn đủ! Vậy tính đây?"