Sau gọi là Đoàn Đoàn nhé
Giang Oản Oản xoa đầu Đoàn Đoàn, : "Vậy con nghiêm túc học hỏi trưởng đấy. Cố gắng đến năm sáu tuổi cũng thể chữ như thế."
"Vâng ạ..." Đoàn Đoàn đang cẩn thận thư, gật đầu, giọng điệu đáp lời Giang Oản Oản phần lơ đễnh.
Chẳng qua chữ mà Đoàn Đoàn hạn, chỉ thể nhận vài mặt chữ đơn giản nhất. Đoàn Đoàn theo bản năng, thi thoảng ngừng đôi chút: "Nghe... Phụ . Đệ tên là Đoàn Đoàn, tên là Mộ... Mộ Nam Tinh." Đoàn Đoàn chỉ nhận chữ Mộ nhưng bé tên của Mộ Nam Tinh nên . Nhi tử lập tức kéo vạt áo Tần Tĩnh Trì, chỉ hai chữ "Nam Tinh" mà hỏi: "Phụ ơi, Đoàn Đoàn chuẩn xác chăng? Đây là danh tự của Tinh Tinh ca ca ạ?"
Tần Tĩnh Trì gật đầu: " , Đoàn Đoàn đúng đó."
Sau khi Đoàn Đoàn nhận lời xác nhận thì mỉm tủm tỉm, cúi đầu chăm chú . Chẳng bao lâu, nhi tử chăm chú hai chữ "Nam Tinh" hồi lâu, mấp máy môi, liên tục nhiều bận. Đôi tay nhỏ bé còn vân vê vuốt ve một hồi nữa. Chờ đến khi nhi tử cảm giác bản và chữ , thì mới tiếp.
"... Phụ ... Nói nhỏ tuổi hơn . Sau gọi là Đoàn Đoàn nhé."
Những lời trong thư của Nam Tinh giản dị, đều là mấy câu vu vơ. Cho nên Đoàn Đoàn trôi chảy nhưng đến mặt thì cố hết sức: "Đa tạ chư vị tặng cho ... Ừm... Của ..."
Đoàn Đoàn cau mày, mặt quá nhiều chữ nhi tử tài nào nhận . Vì thế đưa cho Tần Tĩnh Trì: "Phụ cho Đoàn Đoàn nhé. Con mấy chữ ở mặt ."
Tần Tĩnh Trì cầm lấy, chỉ từng từ trong bức thư, chậm rãi từng chữ một: "Đa tạ chư vị tặng cho đồ chơi rút gỗ và bộ xếp hình."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-478.html.]
Mèo Dịch Truyện
Đoàn Đoàn đến đây thì nở nụ , bịt cái miệng nhỏ : "Hoá ... Hoá là đồ chơi rút gỗ. Phụ tiếp !"
"Dưa hấu phụ mang về ngọt lành mỹ vị, còn cả thịt bò khô cũng thơm lừng hấp dẫn! Đệ đa tạ Mộ thúc thúc cùng thẩm nương nhé. Sau vẫn sẽ thư cho , cũng thể cho . Phụ Lý đại nhân sẽ đưa giúp . Ừm... Chỉ đến đây thôi, còn luyện xạ tiễn nữa."
Đoàn Đoàn xong, cọ cọ cánh tay Giang Oản Oản, nhi tử đoạt lấy bức thư trong tay Tần Tĩnh Trì ôm lòng, mỉm tủm tỉm mà : "Phụ mẫu ơi, hẳn là ca ca thích món đồ chơi mà chúng tặng . Ca ca còn lời cảm tạ nữa kìa."
Sau đó Tần Tĩnh Trì bức thư Mộ Quy Hoằng cho Đoàn Đoàn. Ngài cũng chẳng dài dòng mấy, đại ý là nhớ Đoàn Đoàn. Khi nào thời gian sẽ dẫn Mộ Nam Tinh đến diện kiến nhi tử, còn dặn dò nhi tử chăm chỉ học tập cùng vài chuyện vụn vặt khác.
Đoàn Đoàn ôm hai bức thư trong tay như trân bảo, Đoàn Đoàn bò khỏi chăn, lăn qua Tần Tĩnh Trì đến bên đầu giường, xỏ hài lẩm bẩm: "Đây đều là thư gửi cho Đoàn Đoàn. Ta cất giữ cẩn thận mới . Sau Mộ thúc thúc và Tinh Tinh ca ca đến đây, sẽ... Cho bọn họ chiêm ngưỡng."
Nói xong, nhi tử dùng đôi chân ngắn ngủn của , lấy xuống một chiếc hộp tinh xảo giá sách, xếp ngay ngắn bức thư bên trong đóng nắp. Đoàn Đoàn còn hôn lên chiếc hộp một cái, mới đặt chiếc hộp gỗ lên giá sách.
Sau đó thì chạy đến giường bò qua Tần Tĩnh Trì chui giữa giường, tủm tỉm rúc trong chăn.
Giang Oản Oản khẽ cúi hôn lên trán tiểu tử, chống tay dậy: "Nếu thư xong thì Đoàn Đoàn ngủ sớm nhé. Nương và cha về phòng đây."
Hôm nay Đoàn Đoàn vui vẻ lạ thường. Nếu là ngày xưa sẽ nũng nịu đòi họ ngủ cùng nhưng hôm nay ngoan ngoãn gật đầu đáp lời: "Dạ! Đoàn Đoàn cũng buồn ngủ ! Hừ hừ..."
Tần Tĩnh Trì khẽ liếc hàng mi cong của Đoàn Đoàn đang run rẩy, bất giác bật . Đoạn, thổi tắt ngọn đèn đầu giường, đỡ Giang Oản Oản rời .