Tần Tĩnh Nghiễn bật nàng, trêu chọc : "Ta đây sẽ với con, rằng lúc nương con mang thai con luôn chẳng chịu nghỉ ngơi, cũng hề quan tâm đến con chút nào."
"Chàng! Chàng đúng là đồ tiểu nhân!"
Tần Tĩnh Nghiễn ngắm nương tử ghế thở hổn hển, dịu dàng dỗ dành: "Thôi , trêu nàng nữa. Trời sắp tối , đây."
Lúc Lý Tuyết Trân mới : "Được , đường nhớ giữ gìn cẩn thận đấy."
"Ta ."
Tiết trời nóng nực, Tần gia bèn dọn chiếc bàn đá ngoài sân dùng bữa cho mát mẻ.
Mèo Dịch Truyện
Đoàn Đoàn bưng bát nhỏ, giữa sân dùng bữa, thỉnh thoảng ném một hai miếng thịt cho Tiểu Bất Điểm đang chân .
Đoàn Đoàn đang dùng bữa thì chợt thấy tiếng gõ cửa. Tiểu tử cẩn thận lắng tai nữa, thấy tiếng gõ cửa vẫn vang lên, bèn sang Tần Tĩnh Trì cùng những khác đang quây quần bên bàn đá, dùng bữa trò chuyện.
Thấy chẳng ai thấy gì, Đoàn Đoàn liền nhanh nhẹn bước đến cửa, khẽ ghé tai hỏi: "Ai đó? Đến đây việc gì?"
Tiểu Bất Điểm đang chân tiểu tử, l.i.ế.m liếm mũi, vẫy vẫy đuôi sủa vang.
Đoàn Đoàn đành bất lực duỗi chân, nhẹ nhàng huých đầu Tiểu Bất Điểm, đưa ngón trỏ lên miệng, "suỵt" một tiếng, mới cất lời: "Tiểu cẩu ngoan nhé, ngươi đừng sủa nữa, Đoàn Đoàn chẳng thấy gì cả."
Khi Tiểu Bất Điểm ngừng sủa, Đoàn Đoàn bấy giờ mới thanh âm của Tần Tĩnh Nghiễn từ bên ngoài vọng : "Đoàn Đoàn nhi, mau mau mở cửa giúp thúc!"
Đoàn Đoàn mừng rỡ kinh ngạc mở to hai mắt. Cậu bé ôm chén nhỏ, kiễng chân với tay khẽ lay chốt cửa. Chốc lát , cánh cổng lớn mới từ từ mở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-480.html.]
"Tiểu thúc thúc về đây giờ ?"
Đoàn Đoàn về phía : "Ơ, tiểu thẩm thẩm của con ? Cả Tô nãi nãi, Lý gia gia cũng chẳng tới !"
Tần phụ cùng Tần mẫu thấy Đoàn Đoàn mở cửa, song chẳng Tần Tĩnh Nghiễn đang khuất cánh cửa. Tần phụ còn kịp đặt bát xuống, vội vàng bước tới: "Cháu ngoan của gia gia, con tự tiện mở cửa ?"
Vừa tới ngưỡng cửa, bắt gặp Tần Tĩnh Nghiễn. "A Nghiễn!" Tần phụ vội đầu gọi lớn: "Bà nó ơi, A Nghiễn về !"
Tần Tĩnh Nghiễn nắm tay Đoàn Đoàn theo Tần phụ tới bên bàn đá. Hắn : "Hôm nay dùng món gì mà thơm lừng cả một góc sân ? Mang cơm canh ngoài dùng cũng là một ý , trong sân quả thật mát mẻ dễ chịu!"
Tần Tĩnh Trì bê ghế mời , đoạn hỏi: "Đệ dùng cơm ?"
Tần Tĩnh Nghiễn lắc đầu. Đôi mắt dán chặt nồi thịt bò hầm cà tím khoai tây, cùng món cá trê sốt cay nóng hổi, hương thơm ngào ngạt. Hắn vô thức nuốt nước miếng, đáp: "Đệ dùng bữa! Quả đúng lúc thể ăn ké một bữa cơm thịnh soạn!"
Đoàn Đoàn đang ngậm một miếng thịt bò trong miệng, hai má phồng lên. Nghe , bé nheo mắt toe toét. Đến khi nuốt xong miếng thịt, Đoàn Đoàn mới líu lo: "Tiểu thúc thúc , hôm nay cơm canh đều là nương con tự tay đó, thơm ngon vô cùng! Thúc quả là lộc ăn! Đến thật đúng lúc!"
Tần Tĩnh Nghiễn vội vàng ăn một miếng dưa hấu ướp lạnh , đoạn nhận lấy bát cơm Giang Oản Oản múc cho. Hắn : "Đa tạ tẩu tử."
Nghe Đoàn Đoàn xong, xoa đầu bé, bảo: "Ôi chao! Con còn những lời ! Tiểu thúc thúc của con quả thật đến đúng lúc!"
Mỗi trong nhà khách quý, đều tình cờ là lúc cả gia đình đang dùng bữa. Tần mẫu cũng thích tiếp đón khách theo cách , ví như sẽ : "Hôm nay ngươi quả lộc ăn, mới ..." Những lời , Đoàn Đoàn nhiều thành quen, giờ đây cũng học cách ăn khéo léo đó.
Cơm nước xong xuôi, Tần Tĩnh Nghiễn ăn no bụng, bèn học theo Đoàn Đoàn dạo bước trong sân, cùng tiêu thực.
Trở về phòng, Tần Tĩnh Trì trường kỷ, nắm bàn tay nhỏ nhắn của Đoàn Đoàn dạy bé chữ. Giang Oản Oản bên cạnh hai cha con, thấy Tĩnh Nghiễn liền hỏi: "A Nghiễn, hôm nay về đây một ?"