Đoàn Đoàn nhanh chóng nhảy xuống đùi , vội vàng chu n.g.ự.c . Cậu bé tự cầm bút lông lên, kéo bàn tay của Tần Tĩnh Trì nắm lấy bàn tay của : "Cha , cha mau dạy Đoàn Đoàn . Viết xong mấy chữ lớn , Đoàn Đoàn sẽ học thơ! Có Đoàn Đoàn học thuộc thơ, là thể chơi cùng tiểu thúc thúc đúng ạ?"
Tần Tĩnh Trì gật đầu: "Ừm! Viết xong và học thuộc thơ là ."
Khóe miệng Đoàn Đoàn nhếch lên, trong lòng đang tính toán kế hoạch! Thật bài thơ , bé thuộc lòng lúc ở học viện . Đoàn Đoàn kiêu ngạo mỉm , bé học thuộc thơ nhanh! Chỉ cần một là bé thuộc !
Chờ đến khi xong chữ, Tần Tĩnh Trì cầm túi xách nhỏ của bé, chuẩn lấy sách . Đoàn Đoàn ngửa đầu Tần Tĩnh Trì, tủm tỉm : "Cha ơi, bây giờ con thuộc thơ cho cha nhé?"
Tần Tĩnh Trì cúi đầu bé, nheo mắt : "Chẳng lẽ con học thuộc thơ ?"
Đoàn Đoàn kiêu ngạo gật đầu: "Dạ! Con giỏi lắm! Con một là thuộc ! Tất cả đều nhanh bằng con!"
Mèo Dịch Truyện
Tần Tĩnh Trì nhéo cái mũi nhỏ của bé, khẽ : "Được , đừng kiêu ngạo. Con thơ cho cha , cha thấy hợp lệ mới ."
Tần Tĩnh Trì dứt lời, bên tai vang lên tiếng Đoàn Đoàn thuộc thơ: "Bạch nhật y sơn tẫn, hoàng hà nhập hải lưu. Dục cùng thiên lí mục, canh thượng nhất tằng lâu."
Đoàn Đoàn xong, đôi mắt sáng ngời : "Sao ạ? Sao ạ? Đoàn Đoàn thuộc đúng ?"
Tần Tĩnh Trì gật đầu: "Ừm. Tốt lắm lắm. Đi tìm nương và tiểu thúc thúc ."
Tiểu tử hì hì nhanh nhẹn chạy tới cạnh Tần Tĩnh Nghiễn, kéo cánh tay thành thạo chui tọt lòng : "Tiểu thúc thúc và nương ơi, hai mau cho Đoàn Đoàn diễn viên là gì ? Biểu diễn cái gì ? Cha mới bắt Đoàn Đoàn chữ với học thuộc thơ, Đoàn Đoàn thấy hai gì!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-482.html.]
Mặc dù Tần Tĩnh Nghiễn thấy nóng nhưng vẫn cẩn thận ôm tiểu nhi trong lòng, hề ném bé . Giang Oản Oản bất lực tiểu nhi nhà : "Chúng đang bàn về việc tuyển chọn diễn viên diễn câu chuyện do tiểu thúc thúc ."
Đoàn Đoàn bối rối gãi đầu, Giang Oản Oản, ngẩng đầu Tần Tĩnh Trì, vẫn còn ngơ ngác: "Diễn viên là những diễn câu chuyện ạ?"
Tần Tĩnh Nghiễn xoa cái đầu nhỏ của bé, giải thích: "Ừm... Giống như thúc hai ở trong truyện cãi . Sau đó thúc tìm hai diễn cảnh cãi ."
Đoàn Đoàn bán tín bán nghi gật đầu: "Dạ, là như ạ."
Tần Tĩnh Trì bưng tách lên uống xuống bên cạnh Giang Oản Oản, vòng tay qua ôm bả vai của nàng, : "Oản Oản, hai đang tìm diễn viên thì chắc cần tìm nhiều . Trong "Cồn cát" cảnh chiến tranh đánh . Đều cần nhiều sắm vai binh lính."
Tần Tĩnh Nghiễn những lời , cũng vội vàng Giang Oản Oản.
Giang Oản Oản : "Ừm. Vở đài chúng dựng lên khá rộng rãi, đủ sức dung nạp hai mươi nhân vật phụ ở hậu trường. Việc tìm cũng mấy khó khăn, những cảnh đánh chỉ cần sắm vai am hiểu chút võ nghệ là đủ. Chúng tìm một kinh nghiệm đến chỉ đạo. Bằng , nếu để các diễn viên tự đối chiến, e rằng khó tránh khỏi tai ương."
Giang Oản Oản nghĩ thầm. Nếu cảnh đánh thì mời võ sư chỉ đạo. Không chỉ cần võ sư chỉ đạo mà còn thuê đạo diễn, thiết kế trang phục và vân vân, đều cân nhắc kỹ lưỡng.
Tần Tĩnh Nghiễn cau mày: "Tẩu tử, chúng thỉnh mời những nhân tài đây?"
Giang Oản Oản : "Chuyện vội. Trước tiên tuyển diễn viên phù hợp mới là chuyện quan trọng. Có diễn viên thì thứ mới thể bắt đầu."
Giang Oản Oản đột nhiên nhớ tới cái gì đó, vội vàng : " . Trước tiên, biên soạn "Cồn cát" thành kịch bản . Nhờ đó, diễn viên thể dễ dàng ghi nhớ lời thoại và lĩnh hội cảm xúc của nhân vật."