Xuyên không về cổ đại làm giàu nuôi nhãi con - Chương 516

Cập nhật lúc: 2025-09-06 05:49:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Tĩnh Trì đáp: "Nàng chớ vội vàng, hài tử... hài tử đang ở ngoài, sẽ bế cho nàng xem."

Trong phòng khách, Tần phụ và Giang Hiền Vũ phiên ôm hài nhi nhỏ quấn tã, đều đang híp mí mà trêu chọc nó.

Thế nhưng tiểu hài tử nhắm nghiền mắt , cũng chẳng mỉm sự trêu chọc của họ.

Tần Tĩnh Trì bước khỏi cửa phòng, tiến thẳng về phía Tần phụ duỗi tay : "Cha, mau đưa nhi tử cho con !"

Tần phụ nhíu mày: "Không con còn bế ?"

Tần Tĩnh Trì lắc đầu: "Không bế, chỉ lo lắng cho nương tử của mà thôi. Oản Oản tiểu tử nên bế cho nàng xem."

Lúc Tần phụ mới vội vã đưa hài tử cho : "Vậy... mau bế , Oản Oản thế nào ?"

"Không , tinh thần khá ."

"Vậy là !"

Cẩn thận ôm tiểu oa nhi lòng, Tần Tĩnh Trì mới cúi đầu ngắm kỹ lưỡng. Khóe môi khẽ cong, ánh mắt tràn ngập ý dịu dàng.

Sau đó, bế nó phòng.

Bà đỡ đang an tọa tràng kỷ, cẩn thận đánh giá nơi góc phòng híp mí mà uống . Bà nghỉ ngơi một lúc, Lý Tam Nương cầm mười lạng bạc đưa cho bà: "Hôm nay vất vả cho bà ."

Bà đỡ thỏi bạc nén đưa tới, đôi mắt bà sáng bừng, nhanh chóng duỗi tay híp mí tiếp nhận: "Ai nha, vất vả, vất vả! Chúc mừng nhà bà hạ sinh một tiểu nam tử bụ bẫm!"

Bạc tới tay, bà đỡ cũng định nán lâu: "Tiếp đó cũng chẳng còn việc gì, lão xin cáo từ ."

Mèo Dịch Truyện

"Được , tiễn bà ngoài."

Khi ôm tiểu hài tử trong lòng phòng thì Giang Oản Oản ngủ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-516.html.]

Tần mẫu ở một bên đắp chăn cho nàng, nhẹ giọng : "Oản Oản còn gặp tiểu tôn nhi đáng yêu, xem chịu nổi. Con ngoài, nàng liền ngủ . Chờ nàng tỉnh giấc, hãy bế hài tử cho nàng ."

Tần Tĩnh Trì ôm hài tử an tọa bên giường, bà gật đầu: "Ta sẽ ôm bảo nhi ở đây trông chừng nàng."

Nói đoạn, khẽ lắc nhẹ hài tử trong lòng, thỉnh thoảng dỗ dành nó: "Hài nhi ngoan, ngủ một giấc, lát nữa mẫu con sẽ dậy."

Ngồi một lúc, Tần Tĩnh Trì sợ hài tử trong lòng ré sẽ kinh động đến Giang Oản Oản, nên bế tiểu hài nhi ngoài.

Mà cả nhà họ đều đang vây quanh tiểu oa nhi, quên bẵng Đoàn Đoàn và Giang Tư Nguyệt nơi học đường.

Đoàn Đoàn và Giang Tư Nguyệt tan học đợi cổng học viện. Cẩu Đản và Nhị Oa ngày nào Tần Tĩnh Trì cũng tới đón chúng, cho nên sớm theo xe ngựa của Đại Ngưu trở về.

hai cháu và đợi cổng học viện một lúc lâu cũng thấy Tần Tĩnh Trì tới đón.

Đoàn Đoàn co ro bên đường, thấy mặt trời khuất núi tây, ngẩng đầu Giang Tư Nguyệt : "Tiểu cữu cữu, xem cha còn tới ?"

Giang Tư Nguyệt do dự một lúc gật đầu : "Chắc hẳn quên mất . Hay là hai chúng tự về , dù cũng chỉ mất một canh giờ là về tới nhà."

Đoàn Đoàn cuối con đường, bất đắc dĩ khẽ thở dài: "Vâng ạ."

Đến khi Đoàn Đoàn và Giang Tư Nguyệt về đến nhà, cả hai thở dốc mà đập cửa thì trời tối hẳn.

Giang Hiền Vũ tiếng động, hài tử đang say ngủ trong tã lót, lúc mới phần miễn cưỡng mở cửa: "Là ai đây? Trời tối thế ! Thật là..."

Kết quả mở cửa, hai ánh mắt đầy oán niệm lập tức đổ dồn từ ngoài cửa .

"Cha!"

"Ngoại tổ phụ!"

Giang Hiền Vũ dáng vẻ mồ hôi nhễ nhại của hai tiểu tử nhỏ, mới chợt nhớ quên mất hai đứa trẻ , chỉ lo cho tiểu oa nhi mới hạ sinh, quên bẵng Đoàn Đoàn và Giang Tư Nguyệt còn đang ở học đường.

Đoàn Đoàn thở dốc, bĩu môi nhỏ nhắn mà lẩm bẩm: "Mọi xảy chuyện gì ? Đoàn Đoàn và tiểu cữu đợi ở cửa học viện lâu như , chẳng ai đến đón bọn con!"

Loading...