Xuyên không về cổ đại làm giàu nuôi nhãi con - Chương 531

Cập nhật lúc: 2025-09-06 05:50:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Bảo gật đầu: "Vậy , Tần gia gia, ... Tiểu Bảo thể hôn Đô Đô ?"

Cẩu Đản và Nhị Oa đến đó cũng lộ vẻ mặt chờ mong ông, đồng thanh kêu lên: "Chúng cháu thể hôn ạ?"

Tần Tĩnh Trì Đô Đô trong lòng, lắc đầu : "Thím các cháu , hôn hài tử nhiều quá sẽ khiến những thứ ô uế dính lên y, e rằng sẽ khiến y lâm bệnh. Cho nên thể hôn nhiều."

Mèo Dịch Truyện

Cẩu Đản kinh ngạc thốt lên: "Thứ ô uế?"

Tần Tĩnh Trì giải thích: "Ví dụ như khi các con chơi đùa bên ngoài dính bụi trần, nếu hôn của các con, bụi trần sẽ vương lên ."

Ba tiểu hài tử xong vội vàng lắc đầu lia lịa, đồng thanh : "Không hôn nữa! Không hôn nữa!"

Tiểu Bảo nghiêm túc : "Đô Đô tuyệt đối thể lâm bệnh!"

Bây giờ Tiểu Bảo rõ ràng. Chờ qua một năm nữa, phu thê Lý Quý cũng quyết định đưa bé đến học đường.

Tiểu tử hàng ngày đều thể đến học đường cùng các ca ca, nên mừng rỡ thôi, vui sướng cả mấy ngày liền.

Tần Tĩnh Trì : "Ừ, các con cứ đệm mà chơi đùa cùng Đô Đô ."

Tiểu Bảo cạnh Tần Tĩnh Trì, kéo lấy bàn tay nhỏ bé đang buông thõng của Đô Đô, Tần Tĩnh Trì : "Thúc thúc, Tiểu Bảo thể hôn bàn tay nhỏ bé của Đô Đô ?"

Tần Tĩnh Trì : "Cứ hôn , tay thì chắc là vô hại."

Tiểu Bảo đồng ý, vui vẻ nhún nhảy, hôn lên tay Đô Đô vài cái: "Moa! Moa..."

Cẩu Đản và Nhị Oa cũng chịu kém cạnh, cũng hôn lên bàn tay nhỏ bé của Đô Đô vài cái.

Đô Đô tò mò ba vị ca ca kỳ lạ, trong miệng còn bập bẹ những âm thanh mềm mại, nho nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-531.html.]

Và cảnh tượng vây quanh Đô Đô cuối cùng cũng bắt đầu đổi khi cả gia đình Lý Viễn và Tô Hà đến.

Nhìn Tần Tĩnh Nghiễn và Lý Tuyết Trân, mỗi bế một tiểu oa nhi phấn điêu ngọc trác bước , đám tiểu hài tử vui vẻ chạy tới mặt họ, kiễng chân hai tiểu đang chớp mắt.

Đoàn Đoàn hai đến, cũng vội vàng tiến gần: "Niên Niên! Bao Bao!"

Tần Tĩnh Nghiễn cùng Lý Tuyết Trân đám tiểu tử đang hưng phấn reo hò, vội vàng bế hài nhi trong lòng xuống trường kỷ. Tần Tĩnh Nghiễn cất tiếng: "Ai chà, các con mau đây xuống hãy ngắm !"

Đoàn Đoàn an tọa trường kỷ, cái đầu nhỏ liền vươn tới cánh tay Tần Tĩnh Nghiễn, cúi chăm chú Bao Bao trong tã lót.

Hai tiểu nhi , trưởng tên Tần Kỳ Niên, nhũ danh Niên Niên; tên Tần Kỳ Ca, nhũ danh Bao Bao.

Đoàn Đoàn ngắm Bao Bao trắng nõn, hình hài nhỏ nhắn tựa ngọc điêu phấn mài, khẽ ngượng ngùng cất lời: "Tiểu cữu, khi Niên Niên và Bao Bao mới sinh còn đỏ hỏn nhăn nheo, trông chút... hi hi... chút xinh cho lắm. mà tiểu oa nhi quả thực kỳ diệu, chẳng mấy chốc mà xinh đến nhường ! Da dẻ trắng ngần, hề nếp nhăn nào!"

Tần Tĩnh Nghiễn khẽ gõ gõ lên cái đầu nhỏ của tiểu tử, mỉm : "Con còn dám ghét bỏ ! Chẳng lẽ nếu xinh như thì con sẽ chịu mở miệng ?"

Đoàn Đoàn nghiêm nghị gật đầu: "Dạ ! Đương nhiên, về cũng thể nhắc , thể khiến tự ti ! trở nên xinh ! Xinh lạ thường! Bởi ... bởi Đoàn Đoàn mới dám ."

Tần Tĩnh Nghiễn nhéo nhẹ khuôn mặt mềm mại của tiểu tử, : "Vậy thì Đoàn Đoàn nhà quả là thông minh!"

Đoàn Đoàn bĩu môi, kiêu hãnh đáp: "Phải đó! Đoàn Đoàn cũng nghĩ như !"

Tần Tĩnh Nghiễn: "..." Quả thực... còn lời nào để nữa.

Tuy Đoàn Đoàn mực yêu thích hai song sinh , song cũng chẳng quên Đô Đô tiểu bảo bối nhà . Sau khi bên cạnh Tần Tĩnh Nghiễn một lúc, liền chạy đến cạnh Tần Tĩnh Trì, nhẹ nhàng cầm bàn tay nhỏ bé của Đô Đô, dỗ dành : "Đô Đô , ca ca đến bên đây !"

Tần Tĩnh Trì thấy Đoàn Đoàn cứ đó ngắm Đô Đô, suy tư một lát, bèn đặt Đô Đô xuống tấm thảm mềm.

Như cũng tiện cho Đoàn Đoàn, tiểu tử liền sấp tấm thảm, đôi chân nhỏ vểnh lên phía , lúc ẩn lúc hiện, chống chiếc đầu nhỏ tiếp tục trêu đùa cùng Đô Đô.

Loading...