Xuyên không về cổ đại làm giàu nuôi nhãi con - Chương 596

Cập nhật lúc: 2025-09-06 05:51:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đô Đô mút kẹo ngon lành, Giang Oản Oản và Đoàn Đoàn chuyện với vẻ mặt hớn hở, dáng vẻ gì là đói.

Chiếc xe ngựa thong thả đến gần những dãy lầu đài mỹ lệ, cuối cùng cũng xuất hiện nhiều quán ăn và tửu lâu.

Tần Tĩnh Trì tùy ý chọn một quán cơm lớn hơn và dừng .

Đoàn Đoàn thấy xe ngựa dừng , liền vội vàng vén rèm: "Phụ ! Đến ạ?"

Cậu bé ngậm kẹo dẻo trong miệng, năng lúng búng.

Tần Tĩnh Trì gật đầu: "Quanh đây nhiều quán cơm, chúng xuống xe , con và mẫu con chọn một quán nhé."

Nói đoạn liền nhảy xuống xe ngựa.

Đoàn Đoàn gật đầu, vội vàng nhảy xuống xe ngựa. Tiếp đó, Tần Tiểu Quang và những khác cũng lượt xuống xe.

Đợi đến khi Tần Tĩnh Trì bế Đô Đô lòng, Giang Oản Oản mới theo xuống xe.

Sau khi sắp xếp xe ngựa đấy, đều đói meo, bước tửu lâu, họ vội vàng gọi món.

Các món ăn chủ yếu là các món hấp, luộc nhưng cũng một vài món xào, chẳng hạn như thịt lợn xào, thịt lợn xào đậu que, ...

"Thịt viên hấp, thịt lợn xào đậu que, thịt lợn hầm củ cải, củ sen hấp, ... Chúng những món , ơn nhanh một chút, chúng đói cả ngày trời ." Giang Oản Oản gọi món xong, dặn dò tiểu nhị.

Tiểu nhị mỉm gật đầu: "Được ! Chúng sẽ cố gắng nhanh nhất thể!"

Món ăn nhanh chóng dọn lên bàn.

Tần Tiểu Quang cùng mấy khác bưng bát cơm lên, vội vàng gắp thức ăn mà dùng.

Mấy dùng vài miếng nhưng càng ăn càng chậm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-596.html.]

Thẩm Mộc khẽ khàng : "Tĩnh Trì ca, tẩu tẩu, dọc đường , những món ăn chúng thưởng thức đều chẳng mấy ngon lành, ngay cả ẩm thực tại Kinh thành cũng... Cũng hề hợp khẩu vị cho lắm."

Một hai năm nay bọn họ đều việc ở tiệm lẩu, ngày thường đều dùng cơm do Tần Tiểu Quang nấu.

Mà tay nghề của Tần Tiểu Quang đều học từ Giang Oản Oản, tuy kỹ năng tinh xảo bằng nhưng đối với bọn họ mà cũng coi như là cực kỳ ngon miệng.

quen ăn những món ăn do Tần Tiểu Quang nấu nên khẩu vị của bọn họ trở nên đặc biệt hơn, thể quen với những món ăn bình thường như thế .

Giang Oản Oản khẽ và nhỏ: "Có lẽ do chúng may mắn nên chọn quán cơm món ăn hợp khẩu vị. Bằng , xung quanh mà xem, quán cơm đông đúc thực khách như , hẳn là ưa chuộng."

Mèo Dịch Truyện

Tần Tiểu Quang lắc đầu: "Tẩu tẩu ơi, dọc đường , chúng đều ăn những món ăn như . Thực , khi đến việc ở tiệm lẩu, cũng chỉ dùng những món ăn ngon như . Ta nghĩ rằng khẩu vị của chúng nâng cao bởi tay nghề nấu nướng của tẩu!"

Nhìn thấy vẻ mặt nửa nửa của Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản, sang Tần Tiểu Quang và Thẩm Mộc đang món ăn với vẻ mặt chán ghét, Lâm Giang tức giận : "Các ngươi thật ngốc nghếch! Món ăn càng khó ăn, đối với chúng càng ! Hãy nghĩ xem chúng đến đây để gì? Nếu tất cả các món ăn đều ngon bằng nhà , thì đến lúc đó khi chúng mở quán ăn, việc buôn bán sẽ hanh thông chừng nào!"

Lâm Lộ tủm tỉm lắng phân tích, Tần Tiểu Quang và Thẩm Mộc đột nhiên nhận : "Chúng còn chẳng nghĩ đến điều !"

"Chúng quả thực đói đến hồ đồ !"

Nhìn những món ăn mặt, họ bỗng cảm thấy ngon miệng trở , tâm trạng lên, cũng thể ăn .

Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì , mỉm , tiếp tục gắp thức ăn.

Đoàn Đoàn vùi đầu bát cơm, thích thú họ chuyện, đôi mắt nhỏ lấp lánh như .

Bởi vì Đô Đô thể ăn những món , Giang Oản Oản liền đưa cho nó một miếng bánh gạo mềm mịn và xốp.

Nó cắn một miếng bánh gạo, một cái, đợi ăn xong, bánh gạo trong tay nó cũng chỉ còn một miếng nhỏ.

"Thanh toán! Tổng cộng bao nhiêu bạc?"

Giang Oản Oản đến quầy thu ngân, hỏi.

Loading...