Xuyên không về cổ đại làm giàu nuôi nhãi con - Chương 672

Cập nhật lúc: 2025-09-06 05:52:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói đoạn, bưng lên một đĩa tôm viên, dùng một đôi đũa sạch, từng viên nhỏ cẩn trọng cho hai nồi lẩu: "Muội nếm thử cái xem, thứ cũng chẳng tồi chút nào."

Tôm viên chín tới cực nhanh, Thẩm Lai cầm muỗng, vớt bộ phần trong nồi cho bát nước chấm, vội vã nhúng qua, thổi nguội tức khắc đưa miệng.

Tôm viên dai mềm chắc thịt, hương vị tươi ngon đậm đà, nàng ăn xong kìm mà khe khẽ lắc đầu: "Trời đất ơi, ở kinh thành các cũng hạnh phúc đến thế , ngày ngày đều thể thưởng thức mỹ vị thế ! Thật sự quá đỗi mỹ vị! Quá đỗi thơm ngon!"

Mèo Dịch Truyện

Tiếp đó chẳng cần Thời Tẫn nhắc nhở, khi thì nàng cho cá viên, khi thì cho lòng ngỗng, lúc cho ngô non cùng rau xanh, động tác ngơi nghỉ, khẩu trung dĩ nhiên cũng chẳng ngừng chút nào.

Trong đại sảnh tầng của lẩu điếm, Thẩm Mộc đang tính sổ sách, chợt thấy Giang Tư Nguyệt bước từ cửa .

Giang Tư Nguyệt khẽ khàng tiến đến quầy, cất lời: "A Mộc ca, giúp chuẩn một nồi lẩu và vài món ăn, những món ưa thích khi ."

Thẩm Mộc đang định mở lời, thấy trực tiếp cất bước nhanh lên lầu.

Thẩm Mộc vội vàng đuổi theo, khi đuổi kịp đến cửa nhã gian, Giang Tư Nguyệt đẩy cửa , bốn mắt giao cùng Thời Tẫn bên trong phòng.

Thẩm Mộc Giang Tư Nguyệt cất lời: "Tư Nguyệt , nhanh quá, kịp mở lời. Hôm nay thấy ghé qua, để Thời công tử nhã gian ."

Thẩm Lai đang ngây dại nuốt miếng khoai tây trong miệng, chậm rãi , nhác thấy nam nhân tuấn tú, phong thái ngời ngời ở ngưỡng cửa, chợt phắt . Nàng vội vàng rút khăn tay từ n.g.ự.c áo lau miệng, mới đầu , dán mắt Giang Tư Nguyệt.

Mà Thời Tẫn đối diện với cửa phòng may mắn như nàng. Hắn chỉ thấy ngây dại phắt dậy, khóe miệng vẫn còn vương vệt nước canh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-672.html.]

Hắn Giang Tư Nguyệt, một hồi lâu , cúi đầu bàn ăn ngổn ngang tàn dư thức ăn, quả là một bãi chiến trường hỗn độn.

Hắn nhắm mắt , vẻ mặt như trải qua một kiếp nạn, đoạn tiếp tục Giang Tư Nguyệt, khó nhọc mở miệng: "Ta... Ta nào sẽ ghé thăm, bằng ... bằng ... dẫn nơi khác dùng bữa, hoặc... hoặc xếp hàng chờ đợi. Giang Tư Nguyệt, ... dùng bữa luôn bây giờ chăng?"

Nhìn đáng thương, tủi , hổ xen lẫn tự trách bản , Giang Tư Nguyệt khẽ : "Có gì , ngươi a..." Giang Tư Nguyệt Thẩm Lai đang ngây , khẽ mấp máy môi: "Hai vị cứ dùng bữa ."

Trước khi khép cửa, Giang Tư Nguyệt quan sát bàn ăn và khay thức ăn, ung dung : "Đừng dùng bữa quá nhiều, cẩn thận kẻo no căng sẽ khiến dày khó chịu đấy."

Nói đoạn, liếc Thời Tẫn một cái khẽ khàng đóng cửa .

Sau khi Giang Tư Nguyệt rời , Thời Tẫn chậm rãi phịch xuống ghế, tâm trạng chán nản sầu não. Chiếm đoạt nhã gian của khác đành, giờ đây còn ăn nhiều đến thế! Lần cũng ăn no căng, Giang Tư Nguyệt nhất định coi là một thùng cơm di động!

Còn Thẩm Lai thì bận tâm đến tâm trạng của . Nàng dọn riêng đĩa thịt sang một bên, cũng chẳng còn tâm trí dùng bữa, đôi mắt sáng long lanh, chăm chú Thời Tẫn: "Vị công tử là ai ? Dung mạo thật sự tuấn tú quá đỗi! Tuy rằng chẳng bằng đại biểu ca, nhưng cũng tuyệt nhiên hề thua kém!"

Nàng càng nghĩ càng thêm phấn khích: "Huynh ý trung nhân ? Đã cưới nương tử ? Có con cái nào ?"

Thời Tẫn nhíu mày, sự chú ý của chỉ dồn câu "Tuy rằng chẳng bằng đại biểu ca".

"Cái gì mà chẳng bằng ca ca ? Muội Giang Tư Nguyệt là ai ? Lẽ nào ? Huynh chính là nhất công tử do Hoàng thượng sắc phong, khi , chỉ một góc Cảnh Phóng khiến cả thiên hạ kinh ngạc vẻ tuyệt thế! Huynh chính là mỹ nhất, tuấn tú nhất cõi đời ! Huynh ..."

Thẩm Lai tán dương ngớt lời, khẽ há hốc miệng, cả đờ đẫn.

Loading...