Giang Tư Nguyệt ở hàng đầu tiên, thấy tiếng các thiếu niên thiếu nữ phía xì xào bàn tán to nhỏ, trong lòng dâng lên nỗi bực dọc khó tả, quả thật ồn ào đến nhức óc.
Hắn cau mày, bởi vì trong lòng phiền muộn bứt rứt yên, nên ánh mắt lên vũ đài cũng khỏi trở nên sắc lạnh.
Khi Nhi Oa vũ đài sắp tất màn biểu diễn, vô tình liếc mắt , thấy ánh mắt sắc lạnh của , trong lòng khỏi khẽ rùng . Màn biểu diễn của con tệ hại lắm ? Sao Nguyệt cữu cữu thần sắc như thế? Trước đây cho dù con chỗ nào đúng, Nguyệt cữu cữu cũng từng như !
Nhi Oa lấy bình tĩnh, cố gắng giữ vẻ điềm nhiên, để lộ sự căng thẳng lo sợ. Cuối cùng, khi màn biểu diễn kết thúc, khi cảm ơn khán giả, con khỏi khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Thấy buổi biểu diễn kết thúc, Thẩm Lai ở khu vực khán giả liền phắt dậy, giống như những xem khác, lớn tiếng hò reo: "Diễn quá!"
"Tần Tri Nhiên! Ngươi thật tài giỏi!"
"Ta quá đỗi ái mộ ngươi !"...
Thấy những khác cũng hùa theo hò reo, Thời Tẫn cũng ngăn cản nữa, mặc kệ nàng gì thì .
Sau khi Nhi Oa xuống khỏi vũ đài, Giang Tư Nguyệt cũng bắt đầu dậy, đầu mà tiến thẳng hậu trường.
Trong hậu trường, Nhi Oa y phục. Thấy , con tỏ vẻ mặt tràn đầy tủi và buồn bã: "Nguyệt cữu cữu, hôm nay con diễn tròn vai ở chỗ nào ư?"
Giang Tư Nguyệt ngẩn , cất lời hỏi với vẻ nghi hoặc: "Sao Nhi Oa hỏi như ? Con diễn mà!"
Nhi Oa sững sờ: " mà... nhưng mà ánh mắt của cữu khi con biểu diễn cứ như thể con phạm trọng tội ! Khiến con sợ toát mồ hôi lạnh!"
Giang Tư Nguyệt nghĩ đến lúc xem biểu diễn, bỗng dưng những cảm xúc bất định trỗi dậy trong lòng, đến ngay cả chính cũng tài nào lý giải.
Rõ ràng mỗi buổi diễn đều vô khán giả thích bàn tán, hơn nữa giọng lớn, ngay cả khi biểu diễn, cũng sẽ quá để ý đến những lời . Không ngờ hôm nay như tà ma ám ảnh.
Hắn áy náy Nhi Oa, giọng cũng tràn đầy áy náy: "Cữu xin con, là do cữu đang nghĩ ngợi chuyện khác nên mới khiến con sợ hãi. Lần cữu nhất định sẽ tái phạm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-675.html.]
Nhi Oa gật đầu, đó lo lắng : "A Nguyệt cữu cữu đang phiền lòng tức giận chuyện gì ư? Có kẻ nào dám chọc giận cữu ?"
Mèo Dịch Truyện
Ai dám chọc giận cữu ?
Giang Tư Nguyệt lắc đầu: "Kẻ khác nào gì, thực sự là do chính cữu suy nghĩ vẩn vơ, là ở cữu."
"Không ai chọc cữu vui cả, Nhi Oa cần bận tâm đến cữu. Con mau thu dọn , e là hôm nay Đoàn Đoàn sẽ cùng Thái tử điện hạ ghé thăm, chúng đợi họ."
"Vâng, ạ, dù con cũng đói lắm, buổi trưa dùng nhiều ."
Giang Tư Nguyệt xoa đầu Nhi Oa tìm một chiếc ghế an tọa.
Trong đại sảnh, Thời Tẫn nghĩ đến lúc Giang Tư Nguyệt rời , đến một cái liếc mắt cũng dành cho y, khiến y cảm thấy vô cùng khó chịu.
Theo lẽ thường tình, Giang Tư Nguyệt vốn sẽ hành xử như . Trước đây, ngay cả khi biểu diễn vũ đài, cũng sẽ liếc mắt y một cái. Hôm nay chỉ là thưởng thức, mà chẳng mảy may để ý đến y!
Thời Tẫn thở dài một : "Cũng , hôm nay thật quá mất mặt, quá đỗi hổ!"
Không đúng, lúc y tìm chỗ , Giang Tư Nguyệt còn tay giúp đỡ y nữa là!
Thời Tẫn đột nhiên nhận điều bất thường!
Chắc chắn là Thẩm Lai quá ồn ào! Họ quấy rầy Giang Tư Nguyệt, nên mới để ý đến họ ?
Không thể như !
Y nhất định tìm Giang Tư Nguyệt để giải thích rõ ràng!
Hắn vỗ mạnh vai Thẩm Lai: "Thẩm Lai, cứ đây đợi , một lát sẽ trở về!" Nói xong, y nhanh chóng tiến về phía cửa hậu trường.
Thẩm Lai y với vẻ mặt khó hiểu: "Lúc thì hốt hoảng như ma đuổi, lúc thì bình tĩnh như mặt hồ thu!" Nàng khỏi lẩm bẩm phàn nàn: "Đã thì cứ , hà cớ gì vỗ mạnh đến ! Thật là!"