Xuyên không về cổ đại làm giàu nuôi nhãi con - Chương 764

Cập nhật lúc: 2025-09-06 05:54:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chàng cố gắng kìm nén cơn giận dữ cùng lo lắng nơi đáy lòng, nhẹ nhàng tiến đến bên giường, Thời Tẫn chỉ khẽ lộ một cái đầu. Giang Tư Nguyệt chỉ thấy khóe mắt nóng bừng, trong lòng vô cùng bứt rứt, cuối cùng... cuối cùng cũng gặp... gặp A Tẫn của .

Chàng khẽ chớp mắt, nhẹ nhàng vỗ nhẹ lên chăn, dịu dàng cất tiếng: "A Tẫn? A Tẫn? Bảo bối?"

Thời Tẫn chỉ cảm thấy như ngâm trong nước sôi, chẳng những vết thương do roi đánh ở chân và eo đau nhức, dường như còn cảm lạnh.

Cậu đau đớn nóng bức, mặt mày và cơ thể nóng rát, thỉnh thoảng cảm thấy lạnh buốt. Toàn thể cử động, cảm giác như sinh mạng đến hồi kết.

Cậu khỏi thầm nghĩ, chẳng lẽ ông trời mau chóng lắng nguyện vọng của ư? Mau chóng khiến lâm bệnh thế nhưng... nhưng vẫn tham lam thêm một chút, thực sự gặp A Nguyệt của thêm một cuối.

Ta thực sự hề tham lam, chỉ cầu một ! Chỉ cần gặp một thôi, vô cùng vui mừng, vô cùng thỏa mãn !

Đoạn, ho nhẹ một tiếng bắt đầu bi thương, thở dài thườn thượt: "Giang Tư Nguyệt... A Nguyệt... Tướng công... Ta thiết tha gặp thêm một nữa. Huynh thể... thể đến bên ? Thực sự chỉ một thôi..."

Trong cơn nửa mơ nửa tỉnh, đột nhiên mơ hồ thấy tiếng mở khóa, thầm nghĩ rằng ca ca của đêm khuya thế mà vẫn chịu buông tha một chút ư? Ca ca còn điều gì nữa đây? Bản còn thể đồng ý với ca ca điều gì nữa đây?

, dần dần, phát hiện điều . Nếu thực sự là ca ca của , hẳn cửa Thời Quỳnh thắp nến thẳng thừng.

Vậy rốt cuộc là ai?

Cho đến khi chầm chậm tiến đến gần giường, đột nhiên ngửi thấy một mùi hương thanh mát nồng nàn đặc trưng.

Cậu chợt bừng mở đôi mắt!

Đây là... là mùi hương A Nguyệt!

Thực sự là... A Nguyệt của đến thăm ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-764.html.]

Cậu nghĩ đến đây thì thấy giọng nhớ tới cả ngày, tưởng rằng còn cách nào nữa.

"A Tẫn!"

Thời Tẫn lên tiếng, nhào lòng Giang Tư Nguyệt! Rất ôm chặt lấy ! mà... nhưng mà dám, đành lùi bước.

Ta nghĩ, nếu như ca ca của , liệu hại bản ?

Cậu khẽ đảo mắt, thực sự . Cậu thiết tha giọng của ! Thiết tha thấy Giang Tư Nguyệt.

Cậu nghĩ rằng A Nguyệt, thể mau chóng thắp nến lên ? Để , xong, sẽ... thể nhẫn tâm... đuổi .

Giang Tư Nguyệt gọi mấy tiếng vẫn chẳng hồi đáp. Chàng cũng chẳng màng đến việc phát giác , liền châm nến sáng bừng, đoạn ôm chân nến sải bước tới cạnh giường.

Ánh nến rọi, thấy Thời Tẫn mở to đôi mắt, chăm chú y.

Giang Tư Nguyệt khẽ thở phào nhẹ nhõm, vội đặt chân nến xuống chiếc bàn nhỏ bên giường, đó chẳng chần chừ, liền cúi ôm chặt lấy Thời Tẫn: "A Tẫn, ngươi chẳng cất lời? Phải chăng ngươi đang trách ? Hay trách đến muộn?"

Chàng chăm chú gương mặt của Thời Tẫn, thành khẩn thốt lên: "Thực , tới trễ! Thật sự xin ."

Thời Tẫn chăm chú Giang Tư Nguyệt, ôm với vẻ lo lắng, áy náy khôn nguôi, vẻ mặt kinh hoàng mất mát, mừng rỡ tìm của khiến lòng y dâng lên một cỗ ngọt ngào khôn tả. Thời Tẫn thầm nghĩ: Có những giây phút , đủ lắm .

Y chìm đắm trong khoảnh khắc hồi lâu: "Giang Tư Nguyệt." Thời Tẫn khẽ khàng cất lời.

Giang Tư Nguyệt y, nhẹ giọng đáp: "Ừ?"

Mèo Dịch Truyện

"Ta đính hôn ."

Nghe giọng điệu lãnh đạm của y khiến trái tim Giang Tư Nguyệt bỗng chốc như ngừng đập: "Cái... cái gì cơ?"

Loading...