Xuyên không về cổ đại làm giàu nuôi nhãi con - Chương 812

Cập nhật lúc: 2025-09-06 05:55:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người Nam Di bắt đầu chuẩn tay

Chàng vuốt ve mái tóc đẫm mồ hôi của nàng : "Nếu tỷ gì, sẽ coi như tỷ đồng ý ."

Nằm bên cạnh Mộ Nam Tinh, Tần Kỳ An khỏi khẽ run. Chàng hít sâu một , đó nghiêng đối diện với Mộ Nam Tinh, nắm lấy tay nàng ngắm .

Mãi đến nửa đêm, Tần Kỳ An cảm thấy buồn ngủ, chợt cảm thấy tay nóng lên, vì lập tức mở choàng mắt.

Chàng vội vàng dậy, lấy khăn ấm nhúng nước nóng cẩn thận lau cho Mộ Nam Tinh.

Mèo Dịch Truyện

Chàng lau mặt và cổ cho nàng.

Nghĩ đến việc còn lau khắp thể, hít sâu một , nhắm mắt từ từ cởi áo Mộ Nam Tinh.

Sau khi áo trong cởi , đỡ Mộ Nam Tinh dựa n.g.ự.c , đó tiếp tục nhắm mắt lau cho nàng.

Đầu Mộ Nam Tinh dựa vai , gương mặt đối diện với cổ , thở nóng hổi từ miệng nàng liên tục phả .

Tần Kỳ An run lên vì làn nóng rực , chiếc khăn trong tay chợt tuột rơi.

Chàng hoảng loạn giơ tay bắt đầu mò mẫm khắp chốn giường.

tìm một hồi lâu vẫn chạm chiếc khăn.

Chàng lẩm bẩm: "Ta thật sự cố ý , hề chút nào."

Sau đó lập tức mở to hai mắt, cúi đầu chiếc khăn rơi xuống n.g.ự.c Mộ Nam Tinh.

Chàng chằm chằm nó, khi định đưa tay thì cảm thấy cảnh tượng mắt quả thực thập phần diễm lệ, khiến khỏi ngắm mãi thôi.

Chàng nín thở, khi vươn tay và sắp chạm chiếc khăn, vội vàng nhắm hai mắt .

Sau khi cầm chiếc khăn, bàn tay rụt nhanh chóng như bỏng.

Sau đó tiếp tục lau cho nàng. Sau khi lau xong nửa , dẫu thế nào cũng chẳng dám chạm tới nửa của nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-812.html.]

Chàng lau lau mấy bận, đó cẩn thận đắp chăn cho Mộ Nam Tinh.

Vì chuyện , dám ngủ giường thêm nữa, chỉ nắm lấy tay nàng, nghiêm túc cạnh giường canh giữ.

Qua nửa canh giờ nữa, cuối cùng giường khỏi sốt, sờ trán và chắc chắn rằng nàng trở bình thường.

Mà bây giờ, ngoài trời bắt đầu rạng đông.

Tần Kỳ An nắm lấy tay Mộ Nam Tinh trong tay, đó lập tức rời khỏi quân trướng.

Lúc , Nam Di bắt đầu chuẩn tay.

Chàng bước lên lầu ở cổng thành, chằm chằm hướng trại quân của Nam Di, đó cẩn thận quan sát địa hình.

Lầu cổng thành ở Mộc Thành xây giữa hai ngọn núi cao, phía lầu là một vùng đồng bằng, mà vị trí của Nam Di đang trú ngụ là một khu trũng nhỏ của vùng đất .

Giữa đồng bằng một dòng sông nhỏ, dòng nước khá cạn nhưng cũng đủ để giải quyết vấn đề về nước của Nam Di.

Tần Kỳ An chằm chằm con sông chỉ rộng chừng một mét đến thất thần.

Sắp đến mùa mưa, sắc mặt trở nên nặng nề. Năm nay tại Mộc Thành, e rằng sẽ hứng chịu ít trận mưa lớn. Nếu nhớ lầm, năm ngoái và năm nữa, Mộc Thành xảy lũ lụt.

bởi vì địa hình của Mộc Thành tương đối cao ráo nên thiên tai cũng chẳng quá nghiêm trọng, tuy nhiên con sông nhỏ ở ngoài Mộc Thành vì nước mưa dâng lên, biến thành biển nước mênh mông, khó bề qua .

Tần Kỳ An ngẩng đầu ánh bình minh rực rỡ nơi chân trời, thì thầm: "Ánh ban mai tắt, hoàng hôn vạn dặm hiện... Bình minh ló dạng rực rỡ đến , e rằng hôm nay khó tránh khỏi một trận mưa lớn..."

Sáng sớm, Vương Viêm tìm khắp nơi, cuối cùng khi lên tới lầu tường thành thấy .

"Ôi chao, Tần công tử! Chẳng hôm nay hẹn cùng xuất thành nghênh địch ? Chúng mau sửa soạn thôi!" Hắn trại quân của Nam Di ở xa xa tiếp tục : "Quân Nam Di bắt đầu tập hợp binh mã ."

"Không! Hôm nay sẽ xuất thành, chúng cứ cố thủ nơi cửa thành là đủ."

Sau đó, nhẹ nhàng : "Yên tâm , chúng sẽ tự động rút lui mà thôi."

Vương Viêm nghi ngờ : "Hử? Tần công tử, chẳng lẽ mưu tính gì đó ?"

Loading...