Tần lão gia thở dài: "Lần , đại phu trong kinh thành đây là tâm bệnh, sợ rằng..."
Lý Tam Nương : " mà cho dù như , chúng vẫn dẫn thằng bé khám thử, cứ thế mãi cũng thể ! Ông xem thằng bé , thì cao ráo nhưng gầy trơ xương như thế . Có nhiều lúc, dám thằng bé, thằng bé như , ... Lại nhịn mà rơi lệ."
Nhìn Giang Tư Nguyệt híp mắt học bánh thịt với Tần phu nhân, Lý Tam Nương và Giang Hiền Vũ khỏi cảm thấy hoảng hốt, như thể mới nôn mửa khiến khác đau lòng tối hôm qua là .
Nếu lúc nào cũng vui vẻ như thì thật bao.
Cầm chiếc bánh thịt mới xong, mặc dù vẫn còn no bụng nhưng Giang Tư Nguyệt vẫn cầm lấy một cái cắn một miếng lớn.
Chàng cẩn thận nếm thử mùi vị của bánh thịt, thỉnh thoảng gật đầu lắc đầu, cứ cảm thấy vẫn còn thiếu thứ gì đó.
Chàng vội vàng đưa bánh thịt phòng cho phu thê Lý Tam Nương, "Cha nương, Tần thúc, mau ăn thử ạ, con thấy con ngon bằng Tần thẩm."
Lý Tam Nương nhận lấy miếng bánh thịt, nhưng bà nên nếm thử như thế nào.
Nhìn thấy vẻ mặt mong đợi của Giang Tư Nguyệt, lúc , Lý Tam Nương mới chuyển sự chú ý sang miếng bánh thịt. Bà ăn xong một miếng gật đầu: "Không tệ, mùi vị , tay nghề của A Nguyệt nhà chúng thật khéo léo, mới đầu tiên mà ngon đến thế ."
Giang Tư Nguyệt vội vàng hỏi: "Nương, nương cảm thấy cần thêm gì ạ?"
Không đợi Lý Tam Nương gì, Giang Hiền Vũ ha hả mà : "Con trai , cha thấy nhạt, nếu thêm một chút muối thì lẽ sẽ ngon hơn."
Giang Tư Nguyệt vội vàng gật đầu: "Được ạ, lát nữa con sẽ cho thêm muối nồi thịt kho."
Ăn bánh thịt xong, Lý Tam Nương và Giang Hiền Vũ dáng vẻ tủm tỉm của , nhất thời nên mở lời chuyện dẫn khám đại phu như thế nào.
Khi Giang Tư Nguyệt phòng bếp, Giang Hiền Vũ do dự một lúc nhỏ giọng : "Tạm thời cứ đợi thêm , chúng quan sát thêm vài ngày."
"Cũng chỉ đành thôi."
Cuối cùng cũng món bánh thịt mà ưng ý, Giang Tư Nguyệt mới hài lòng rời khỏi phòng bếp. mà... Chàng xoa bụng, hôm nay hiếm khi ăn nhiều đến .
Chàng nở một nụ rạng rỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-830.html.]
Trở về huyện Khúc Phong, vốn dĩ phu thê Lý Tam Nương định dẫn Giang Tư Nguyệt giải sầu, vì chuyện gì để ở huyện Khúc Phong cả.
Chàng ở nhà rảnh rỗi đến mức hoảng loạn, vì định lên huyện chơi.
Nếu thấy thứ gì đó mới mẻ thì thể mua mang đến cho A Tẫn.
Nghĩ như , ngoài, leo lên lưng ngựa, thẳng tiến lên huyện.
Đã lâu trở về nơi , quen chuyện chỉ mà vây quanh ở kinh thành, vì nhận rằng đang ở huyện Khúc Phong.
Các cô nương ở huyện Khúc Phong còn cuồng nhiệt hơn bội phần so với nữ tử kinh thành.
Thấy cưỡi ngựa đường, ở Khúc Phong huyện, cho dù là các cô nương là thiếu niên đều vây quanh hai bên đường, dần dần tụ tập xung quanh.
Giang Tư Nguyệt lưng ngựa, khó lòng tiến bước.
Chàng nhíu mày, nhất thời nên gì cho đúng.
"Mọi thể giải tán , cẩn thận kẻo chen chúc thương đó."
Chàng nghiêm túc khuyên bảo nhưng để lời tai.
"A! Giang Tư Nguyệt!"
"Giang Tư Nguyệt! Cuối cùng ngươi cũng về !"
"Chừng nào mới khúc nhạc, vở diễn mới đây? Hý viện ngươi trình diễn, chẳng còn mặn mà chi!"
"Giang Tư Nguyệt!"...
Mèo Dịch Truyện
Lâm Hiểu Thanh ở họa trai Ngưỡng Nguyệt giúp sư phụ của sắp xếp các bức tranh, thấy đám đường chạy nhanh về phía nào đó, bé cảm thấy tò mò: "Có chuyện gì ? Sao nhiều chạy thế, chẳng lẽ chuyện gì náo nhiệt hả?"
Nói xong, bé bước về phía cửa.
Vừa thoáng qua nam tử hắc y ánh nắng chói chang chiếu ở cửa, Lâm Hiểu Thanh ngẩn lập tức hỏi: "Sư phụ, bên ngoài chuyện gì thế ạ? Sao nhiều ?"