Xuyên không về cổ đại làm giàu nuôi nhãi con - Chương 866

Cập nhật lúc: 2025-09-06 05:56:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộ Nam Tinh chớp mắt: "Vậy thì... Đệ mau ."

"Hôm nay tỷ tỷ vẫn còn đến giáo trường chăng?" Trước khi , Tần Kỳ An vẫn nhịn hỏi.

Mộ Nam Tinh thở dài: "Thôi , đừng bận tâm về nữa, mau mau ! Ta đến giáo trường, còn dẫn theo Đô Đô nữa. Tiểu tử lười biếng lâu, cần rèn luyện cho thật mới ."

Tần Kỳ An Đô Đô đang cách họ xa, thấy nó đôi lúc liếc sang bên , đôi lúc lén khúc khích. Chàng bất đắc dĩ lắc đầu : "Thôi , khiến tiểu tử đó chăm chỉ rèn luyện mới , nếu e rằng chỉ mãi ham chơi mà thôi."

"Được , ."

Tần Kỳ An bịn rịn nàng một lát mới xoay rời .

Đợi đến khi bóng lưng cùng các thí sinh khác khuất dạng nơi cửa cung, Đô Đô mới khoanh tay chậm rãi bước đến bên cạnh Mộ Nam Tinh.

Mèo Dịch Truyện

Nó thong thả cất lời: "Tinh Tinh tỷ tỷ, mau tỉnh hồn thôi. Người xưa câu, đưa quân ngàn dặm, chung quy cũng từ biệt."

Mộ Nam Tinh chỉ còn lặng thinh.

"Tinh Tinh ca, giờ đây cứ như đá vọng phu , quả thực nên để ca ca của chiêm ngưỡng kỹ càng dáng vẻ của mới ."

Mộ Nam Tinh thực khó mà nhịn , nàng véo nhẹ tai Đô Đô, trách mắng: "Đệ ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, võ nghệ và cưỡi ngựa e rằng mai một ít. Thôi thì cũng đành, đằng còn Quốc Tử Giám sách mỗi ngày, cớ chẳng tiến bộ chút nào ?"

"'Đưa quân ngàn dặm, chung tu từ biệt', câu dùng như ? Còn 'đá vọng phu' thì rốt cuộc là ai mà lời ?"

Đô Đô nàng đến ngây ngẩn cả : "Tinh Tinh ca, lắm lời hệt như ca ca của ? Huống hồ, Diệp nhi cũng chẳng ưa việc sách, cũng nên răn dạy một phen mới ."

Đô Đô nhịn nghĩ, Tinh Tinh ca ở bên cạnh ca ca của lâu, lời lẽ cũng trở nên dài dòng .

Ôi chao...

Mộ Nam Tinh cũng chẳng phí lời với : "Đi thôi, theo đến giáo trường, ca ca của dặn rèn luyện thật kỹ lưỡng!"

Đô Đô mặt đầy vẻ chán nản.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-866.html.]

mà... Ngồi xe ngựa, Đô Đô Mộ Nam Tinh nhắm mắt dưỡng thần, nó mỉm , mắt đảo quanh, : "Tinh Tinh ca, và ca ca của ... Giống như tiểu cữu và tiểu cữu nương của ?"

Mộ Nam Tinh chậm rãi mở mắt, mặt biểu cảm nó: "Hài tử, chớ nên xen chuyện của lớn."

Đô Đô lập tức nghẹn họng nhưng nó vẫn từ bỏ, tiếp tục : "Ôi chao, cũng , chỉ cần ca ca của quyến luyến đến , đoán cũng trúng tám chín phần ? Những chuyện , đây đều hiểu thấu!"

Mộ Nam Tinh khẽ thở dài, trong lòng tự nhủ, tiểu tổ tông rốt cuộc là loại gì đây.

Cuối cùng, Đô Đô vẫn trả giá cho lời thiếu suy nghĩ của .

Khi nó khỏi giáo trường mệt đến mức thắt lưng cũng thể thẳng lên, trán đầy mồ hôi, tóc tai ướt đẫm.

"Tinh Tinh ca, quá tàn nhẫn, nổi nữa ."

Đô Đô cúi , chống hai tay lên đầu gối, ngước mắt Mộ Nam Tinh: "Phù... Đệ nữa, dù và ca ca của thế nào cũng chẳng can hệ gì đến , phù..."

Mộ Nam Tinh khẽ cong môi nở nụ : "Đi thôi, đưa về nhà."

Đô Đô hít một thật sâu: "Hay là đón ca ca của với ? Đệ nghỉ ngơi xe ngựa một lát, đến nơi sẽ mệt nữa."

Mộ Nam Tinh nó, nhướng mày, gì.

Đô Đô thấy , ngập ngừng đáp: "Thôi... Thôi thì nữa ? Chẳng phiền thế giới riêng của hai , một ngoan ngoãn, phá ngang."

Mộ Nam Tinh gật đầu: "Đệ còn điều."

Đô Đô ngạc nhiên nàng, lời giống lời nàng thường .

Nó bất lực nghĩ, chỉ cần chọc thủng tờ giấy cửa sổ là khác ngay, Tinh Tinh ca của nó ít lắm, giờ ở bên ca ca của nó lâu nên còn vẻ lạnh lùng như nữa.

"Vậy đưa về nhà, hừ, hai chơi, ở nhà ăn đồ ngon, bảo nương kem cho ăn! Đố hai thèm!"

"Đô Đô, mười hai tuổi , suốt ngày chỉ nghĩ đến ăn ? Hôm nay nên cho luyện tập nhiều hơn mới ."

Loading...