Xuyên không về cổ đại làm giàu nuôi nhãi con - Chương 895

Cập nhật lúc: 2025-09-06 05:57:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay sẽ theo nàng cung

"Đi thôi."

Mèo Dịch Truyện

Mộ Nam Tinh vật trong tay , một cái, nàng đôi mắt sáng lấp lánh của đỏ bừng mặt.

Nàng điều gì đó nhưng chẳng thốt nên lời.

Muốn ở phía , nhưng... thể cảm thấy bất tiện.

Dù Tần Kỳ An dịu dàng, nàng cảm thấy quá đau đớn, nhưng vẫn đôi phần bất an.

Mộ Nam Tinh khẽ bước một bước, thấy cả khó lòng tự nhiên. Không giống với lúc thương nơi sa trường, đây đúng là một cảm giác thật lạ lùng.

Tần Kỳ An liếc nàng, nhận thấy sắc mặt nàng phần lạ lùng, vẻ mặt lộ rõ vẻ bối rối, lời nghẹn ứ. Chàng chút nghi hoặc: "Nàng ?"

Hàng mi Mộ Nam Tinh khẽ run: "Không , thôi."

Dứt lời, nàng khẽ đẩy Tần Kỳ An, hiệu .

Tần Kỳ An vội xoay đầu , nắm lấy tay nàng: "Ta nắm tay nàng cùng ."

Bước chân của Mộ Nam Tinh dừng , cố nén cảm giác vô cùng bức bối trong , bước chân khỏi chao đảo, khập khiễng vài phần.

Có lẽ Tần Kỳ An nhận nàng đang khó chịu.

Nhìn dáng nàng bước, đôi chân còn vững chãi như ngày thường, từng bước thận trọng, ẩn chứa chút run rẩy.

Chàng bỗng mở to đôi mắt, dùng sức vỗ trán , thầm trách bản sơ suất đến mức , lòng tràn ngập áy náy.

Ngay đó, vội vàng một tay ôm ngang Mộ Nam Tinh bế lên: "Có đau ? Tinh Nhi, là do , hề chú ý đến chuyện ."

Mộ Nam Tinh khóe môi trĩu xuống của , khẽ bóp nhẹ gò má Tần Kỳ An: "Chẳng mấy đau, thử nghĩ xem lúc thương, vết thương còn nghiêm trọng hơn bội phần, mà khi cũng chẳng hề than đau!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-895.html.]

Nàng nghĩ, đương nhiên là vết thương miệng sẽ nhẹ hơn nhiều, dẫu cảm giác phần lạ lùng, song tâm nàng ngập tràn ngọt ngào.

Trở cổng biển hoa, đánh xe đợi sẵn.

Ngồi trong xe ngựa, Tần Kỳ An ôm Mộ Nam Tinh lòng, xoa bóp vòng eo, nắn bóp bờ vai cho nàng.

"Hôm nay sẽ theo nàng cung."

Mộ Nam Tinh ngước : "Để gì?"

Tần Kỳ An lộ vẻ mặt như thể " rõ còn hỏi": "Còn thể gì khác, dĩ nhiên là thỉnh Bệ hạ ban hôn, gả nàng cho , phu nhân của , thành thê tử của ."

Mộ Nam Tinh do dự trong chốc lát: "E rằng lúc vẫn thích hợp. Thân phận của ... khắp thiên hạ vẫn . E là đợi thêm một thời gian nữa."

Tần Kỳ An khựng , đoạn cất lời: "Tinh Nhi, bây giờ nàng là Thái tử, nàng... Chẳng lẽ sẽ vĩnh viễn là Thái tử ?"

Nghe , Mộ Nam Tinh lập tức ngây . , bây giờ nàng là Thái tử, Thái tử nhiều năm, nếu công khai phận của nàng, thần dân thiên hạ liệu chấp nhận?

Kỳ thực, trong lòng nàng vốn chẳng Thái tử. Từ thuở bé thơ đến nay, nàng từng sống vì chính .

Cho dù từ nhỏ nàng nuôi dạy như nam tử, còn Thái tử, đây nào điều nàng nguyện ý, cũng chẳng điều nàng hằng mong.

Nghĩ đến chuyện , nàng thầm thở dài trong lòng. Nếu như phận nữ tử của nàng công khai cho thiên hạ, ... một Thái tử ' đích đáng' như nàng, thể trở về chính , thể những điều hằng mong ước.

, nàng thật sự thích cảm giác chảy mồ hôi trong thao trường, cũng thích cảm giác chinh chiến nơi sa trường.

Bây giờ đất nước thái bình, dân chúng yên , thêm thuốc nổ, những nước nhỏ xung quanh Diên Khánh sẽ dám xâm phạm biên giới của bọn họ, thứ trở nên .

Thế nên nàng cần chiến trường nữa, chỉ luyện tập ở trong thao trường thôi cũng là việc tệ.

Ngoài những điều ... nàng kiềm mà ngước thiếu niên bên cạnh, nàng chỉ ở bên .

"Kỳ An, nào Thái tử. Ta luôn . Giờ đây Diệp Nhi, xem như giải thoát."

Tần Kỳ An ôm lấy vai nàng: "Nàng thì cần nữa. Nàng là thê tử của , sẽ cưng chiều nàng, yêu thương, đối đãi với nàng suốt cả cuộc đời, Tinh Tinh tỷ tỷ của ."

Loading...