Xuyên không về thập niên 70 làm vợ của quân nhân ưu tú - Chương 297

Cập nhật lúc: 2025-12-16 00:08:53
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Viện trưởng, ông mang theo giấy bút ?"

" nhớ là trong cặp ông mang theo mà?"

Tất nhiên là Hà Kiếm Kỳ mang theo, mà nếu Hà Kiếm Kỳ mang theo, thì nhà máy quân sự chắc chắn cũng .

Chung Quốc Vinh vội vàng : "Phải lấy giấy bút , nếu sẽ chạy đến văn phòng một chuyến lấy ngay cho mấy vài tờ."

Hà Kiếm Kỳ mở cặp công văn của : "Mang , mang , cô cần bao nhiêu?"

Diệp Mộ cần giấy bút, chắc chắn là ý tưởng , cuối cùng ông cũng hiểu câu của ông Hứa rằng đầu óc Diệp Mộ nhanh đến mức nào, nhanh đến mức thể tưởng tượng nổi!

"Mười tờ nhé, còn thầy thì ?" Diệp Mộ nhận lấy giấy và bút mà Hà Kiếm Kỳ đưa cho, đếm mười tờ cầm tay, đó hỏi ông Hứa.

Ông Hứa : "Cho ông già hai tờ là , thầy còn chắc chắn lắm, chỉ thể thử xem ."

Diệp Mộ đưa cho ông hai tờ, còn đưa cho Hà Kiếm Kỳ, Hà Kiếm Kỳ cất .

xung quanh, thợ Miêu lập tức : "Bên một cái bàn tạm dùng , nếu thì vẫn nên về văn phòng, máy móc cũng xem ? Cô và ông Hứa định vẽ bản vẽ cải tiến ?"

Phương Du Dân gật đầu, cũng theo: " nếu tiếp tục xem cũng , tiện lắm, lỡ quên mất hình dáng của bộ phận nào máy móc, vẫn thể xem trực tiếp tại chỗ."

" bê một cái bàn đến đây!" Chung Quốc Vinh thấy phiền phức như , lập tức ,"Ông Hà, ông cũng cùng nhé, bê thêm một cái!"

Hà Kiếm Kỳ gật đầu theo: "Diệp Mộ, cô cứ đợi một lát, cứ nghĩ , đừng vội."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-lam-vo-cua-quan-nhan-uu-tu/chuong-297.html.]

Diệp Mộ thấy , đến bên máy móc, chỗ gõ một cái, chỗ sờ một cái, còn lấy dụng cụ của Phương Du Dân và Miêu Xương Quảng tự tay tháo .

Miêu Xương Quảng và Phương Du Dân sợ hết hồn, vội vàng theo cô, tránh để cô tháo những cấu trúc tháo, lỡ máy móc ở đó tách đè thì xong đời!

theo cô gái trẻ trông tuổi đời còn nhỏ một vòng, hai phát hiện , cô thể hiện giống như am hiểu những máy móc , tự tay tháo cũng hề do dự, những nơi nên đụng đến, quả thực cô đụng đến chút nào.

Lúc hai càng kính nể cô gái nhỏ hơn, lúc đầu họ nghĩ là cô thể , nhưng bây giờ tin rằng cô thông minh về mặt máy móc, nếu thì thể viện nghiên cứu, còn cùng đến sắp xếp cải tiến máy móc ?

Sau khi bê bàn đến, ông Hứa và Diệp Mộ cùng xuống, thỉnh thoảng ông Hứa sẽ dậy xem cấu trúc máy móc, đối chiếu bản vẽ, đó suy nghĩ mới hạ bút.

khi ông chạy một hai chuyến, ông phát hiện rằng Diệp Mộ xuống giống như dán chặt chiếc ghế đẩu đó, hề nhúc nhích, chỉ cúi đầu vẽ bản vẽ.

Ông Hứa và Hà Kiếm Kỳ thấy thì cô gái cách , ông dứt khoát buông giấy bút tay, lãng phí thời gian đó nữa, với Diệp Mộ:

"Cô gái , thầy già còn dạy em bao nhiêu, dáng vẻ của em, e rằng sắp thầy c.h.ế.t đói ."

Mặc dù nhưng giọng điệu của ông chút vui mừng pha chút trêu chọc.

Có học trò thông minh đến mức , ông thể vui?

Trời cho một học trò thiên tài, vui thì mới là kẻ ngốc!

Huống hồ ông Hứa vốn thích những trẻ tuổi tài năng, năng lực, ông thích sự thông minh của Diệp Mộ, khiến ông chỉ cảm thấy lớp trẻ đáng gờm, mà còn cảm thấy sự phát triển của đất nước sự dựa dẫm và bảo đảm!

 

Loading...