Xuyên không về thập niên 70 làm vợ của quân nhân ưu tú - Chương 309

Cập nhật lúc: 2025-12-16 00:09:06
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoài còn rằng sức khỏe của ông bà nội , yêu cầu bên nhà họ Diệp giúp đỡ gửi một loại t.h.u.ố.c để bồi dưỡng sức khỏe.

Bảo cô thẳng với nhà họ Diệp, còn rõ rằng chuyện là do hai ba con họ bàn bạc quyết định.

"Sau khi bàn bạc với ba, xin nhà họ Diệp tiền t.h.u.ố.c để dưỡng bệnh vì ông bà nội. Ông bà nội nuôi dưỡng ba lớn lên, sinh con đẻ cái, còn ba liên lụy phê bình hạ cấp, chịu nhiều đau khổ, sức khỏe bệnh. Bà nội đến hỏng mất một bên mắt, tai trái đ.á.n.h nên rõ tiếng , ông nội sẹo ở mắt trái, ảnh hưởng đến thị lực. Nhiều năm chịu lạnh mùa đông cảm lạnh, thiếu ăn, sức khỏe yếu. Anh và ba đều cho rằng, nhà họ Diệp định, nhà bọn họ cầu quyền thế, nhưng cầu xin vì sức khỏe của ông bà nội thôi.

Nếu nhà họ Diệp , cứ đưa thư cho họ, nuôi con trai ai hỏi han, ông bà nội hao tổn tâm trí, hết lòng hết , hiện tại liên lụy đến mức . Nếu nhà họ Diệp cứu giúp, thì lương tâm ở . Câu là lời nguyên văn của ba, em gái thư cho nhà họ Diệp. Cứ bỏ tờ giấy của trong thư, tránh cho nhà họ Diệp khó em."

Diệp Vãn Sinh nhiều, chia đoạn, sát từng chữ chắc là để tiết kiệm giấy.

Anh đề cập trong thư về một tên là Lâm Đạm. Nói rằng họ ở trong làng tiện nhận quá nhiều gói đồ, bảo nhà họ Diệp gửi t.h.u.ố.c cho .

Nếu khác gửi cho cô tài liệu như thế , dày đặc như , Diệp Mộ chắc chắn sẽ thèm mà bảo sửa nộp lên.

khi cô bức thư dày cộp xong, thêm mấy nữa, thể cảm nhận sự quan tâm của gia đình đối với từ trong bức thư , từng lời từng chữ của Diệp Vãn Sinh đều tràn đầy sự bảo vệ cô, cuối thư còn nhiều lời dặn dò dài dòng, đều là những lời quan tâm bình thường.

Vài tờ giấy mỏng manh, một bức thư phồng, chứa đựng bao lời thể , còn sự liên kết sâu sắc giữa những , tình trong huyết thống mãi mãi nguội lạnh.

Tống Yến Châu phơi quần áo xong thì dọn dẹp nhà cửa một chút, đốt hương muỗi đến cửa phòng cô, thấy Diệp Mộ đang giường lật bức thư đó, mặt mặt của giấy thư đều dày đặc chữ, vẻ mặt của Diệp Mộ cũng hiếm thấy... hình như là cảm động?

Khóe môi cô nở nụ , vẻ mặt chút xúc động, đặt hương muỗi một góc, Tống Yến Châu hỏi:

"Nhớ nhà ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-lam-vo-cua-quan-nhan-uu-tu/chuong-309.html.]

Anh tới, xuống bên cạnh cô, lẽ lúc Diệp Mộ cần trò chuyện với khác?

Diệp Mộ đầu cất bức thư , vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong mắt mang theo vài phần trêu chọc, chút hả hê, cô :

"Ông bà nội bảo em đừng chuyện với lính lưu manh họ Tống."

Tống Yến Châu: "?"

Sao thành lính lưu manh ?

Tống Yến Châu liếc bức thư cô cất , hỏi: "Trong đó nhắc đến ? Anh thể xem ?"

Diệp Mộ nhét tất cả những thứ mà Diệp Vãn Sinh gửi đến lòng từ chối:

"Không ."

Tống Yến Châu đành ôm những thứ mà nhà cô chuẩn cho cô, dậy mang ngoài, :

"Ngày mai cơm hộp, em mang đến Viện nghiên cứu, trưa nhờ hâm nóng cho em nhé. Nếu những thứ để ở nhà sẽ hỏng mất."

"Được."

Diệp Mộ gật đầu, cô đang lo lắng chuyện , tủ lạnh, mặc dù đây đều là đồ khô, nhưng để lâu cũng thể hỏng . Không ngờ thể thế .

 

Loading...