Dịch Noãn Phương vội vàng từ chối nhận, Diệp Vãn Sinh : "Cô nhận , em gái cháu gửi khá nhiều, đúng là t.h.u.ố.c bổ, em hiệu quả , đây là hai phần, cháu chuẩn một phần cho cô, chú và ông nội."
"Các yên tâm, còn nhiều lắm, đợi cháu mang về nhà, ba cháu, kể cả ông bà nội cháu, chắc chắn cũng sẽ bảo cháu đưa cho các một ít."
"Như chẳng cháu còn chạy thêm một chuyến nữa , t.h.u.ố.c bổ cũng coi như là một tấm lòng của chúng cháu, bao năm qua, nhà họ Lâm cũng giúp đỡ chúng cháu ít."
Trước đây khi đấu tố thường xuyên đều là ba em Lâm Đạm nửa đêm mang t.h.u.ố.c đến cho họ.
Lúc đó nhà họ Lâm cũng khá giả, chỉ vì cứu Lâm Đạm một , mà ông nội Lâm dạy dỗ , nên gia đình họ mới giúp đỡ.
Bây giờ gia đình họ ngoài giúp đỡ, đương nhiên thể quên những từng giúp đỡ trong lúc hoạn nạn.
Lâm Đạm thấy tiếng động bên ngoài, : "Em gái gửi cho , nó nhà chúng , chắc chắn là gửi cho cả nhà các , cứ mang về ."
Ông Lâm và Lâm Bình Uyên cũng đồng ý với lời của Lâm Đạm:
"Đứa trẻ , hai già trong nhà cháu, còn đáng thương hơn nhà họ Lâm chúng nhiều, đồ thì cứ dùng trong nhà , đợi khi cháu khỏe , nếu ý định thì giúp đỡ nhà họ Lâm chúng cũng muộn. Không ý định thì sống cuộc sống của , cũng coi như phụ lòng chúng giúp đỡ các cháu đây. Dù giúp như cũng là vì để cho sống hơn."
"Ba chú đúng đấy, cháu mới từng đó tuổi như , cuộc sống còn dài, gì thì , gia đình chúng cũng giúp đỡ nhiều, càng thể chuyện đòi đền ơn báo đáp, nếu như thì nhà họ Lâm chúng thành cái gì? Như thế còn đáng ghét hơn cả những kẻ vong ân bội nghĩa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-lam-vo-cua-quan-nhan-uu-tu/chuong-314.html.]
Diệp Vãn Sinh thấy đành để họ xem những thứ Diệp Mộ gửi đến, đó nhét t.h.u.ố.c cho Lâm Ca rửa xong rau, cô lau khô tay đang định chạy đến xem náo nhiệt.
Diệp Vãn Sinh nắm tay Lâm Ca, mặt cô đỏ bừng, kịp phản ứng thì nhận lấy những thứ Diệp Vãn Sinh đưa cho.
Diệp Vãn Sinh : "Kết hợp ba viên t.h.u.ố.c và một gói t.h.u.ố.c bột với , t.h.u.ố.c bột dùng nước lạnh hòa tan uống, uống xong thì uống thuốc. Ông Lâm, cô và chú, nếu như các nhận, về nhà khi cháu còn mắng một trận."
"Các cũng tính tình của ông bà nội cháu đấy, bọn họ lương thiện và đền ơn đáp nghĩa, tư tưởng giác ngộ cũng cao, vì cháu cũng là để bọn họ yên tâm."
"Các cũng thể yên tâm ạ, cháu thư cho em gái cháu, em cháu vẫn gửi t.h.u.ố.c đến thôi."
Nói xong Diệp Vãn Sinh cầm đồ chạy ngoài, Lâm Đạm phản ứng cực nhanh, giật những thứ t.h.u.ố.c đó từ tay Lâm Ca, đó cầm trả cho Diệp Vãn Sinh, Lâm Ca vội vàng né tránh, trai :
"Anh, Diệp như , chúng nhận cũng mà, cứ đẩy qua đẩy thế phiền ?"
"Hơn nữa, lỡ như chúng từ chối, Diệp cảm thấy chúng xa lạ, hai nhà cũng thiết như nữa."
Rõ ràng là quan hệ , cứ đẩy qua đẩy , đối với , đối với ?
"Em và em trai sẽ học hành chăm chỉ, thể công nhân ở thành phố, đến lúc đó chúng em cũng thể đối xử hơn với Diệp và !" Lâm Ca ngẩng cao khuôn mặt nhỏ, kiên định .