Xuyên không về thập niên 70 làm vợ của quân nhân ưu tú - Chương 318

Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:52:09
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" chuyên nghiệp, nhưng chuyên nghiệp cũng thể đảm bảo an cho bản sự nhắc nhở của máy dò mìn , như chẳng càng chứng minh thiết kế của Diệp Mộ thành công !?"

"Thầy, đây, thầy cũng đừng lo lắng, chiến sĩ nhỏ giúp chúng mà!"

Nói xong, thật, Mai Hàm Văn cũng theo.

cũng đích thử xem, xem hiệu quả thế nào.

Đối với việc Mai Hàm Văn , ông Khương há miệng, nhưng cuối cùng vẫn gọi cô .

Phụ nữ trong viện nghiên cứu nhiều, Mai Hàm Văn là một trong đó, những nhà nghiên cứu khác thử, ông Khương gọi coi như xong, nhưng Mai Hàm Văn, ông Khương gọi cô .

đến khi há miệng, ông nghĩ đến lý do Mai Hàm Văn chủ động xin điều xuống từ viện nghiên cứu thành phố Tứ Cửu, theo ông cùng nghiên cứu công nghệ dò mìn và trang bảo hộ cho chiến sĩ.

Vẫn để cô tự thử xem, mới thể giải nút thắt trong lòng cô.

Mấy sự giúp đỡ của chiến sĩ, vui vẻ thử dò mìn một , cho dù họ quen thuộc với phương diện , nhưng chỉ cần ghi nhớ ý nghĩa biểu thị của đèn báo, theo các bước, cũng đào mìn một cách thuận lợi.

Cuối cùng Mai Hàm Văn máy dò mìn , mặc dù khóe mắt vẫn còn vương chút ẩm ướt, nhưng nụ mặt chân thành.

Thử nghiệm xong, cũng đều định về nghỉ ngơi.

Đương nhiên Mai Hàm Văn cũng nên về nhà do viện nghiên cứu phân phát cho .

Bốn phía trường thử nghiệm tường sắt chắn tầm , bên ngoài bóng đang đợi cô , cô ngoài thấy đó, lập tức tới.

"Anh , Diệp Mộ thành công . Máy dò mìn ngày nay gần như thể cách mạng hóa công nghệ dò mìn, thương vong của những chiến sĩ dò mìn sẽ giảm mạnh, thể giảm xuống mức thấp nhất."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-lam-vo-cua-quan-nhan-uu-tu/chuong-318.html.]

Mai Hàm Văn hít mũi, giọng cũng nghẹn ngào, kìm : "Giá như Diệp Mộ đến viện nghiên cứu sớm hơn vài năm thì mấy..."

Người đàn ông mặt cô nhịn , thở dài, cũng chẳng màng đến việc vẫn còn ở đây, ôm cô bằng một tay : "Sớm hơn vài năm thì Diệp Mộ mới bao nhiêu tuổi cơ chứ?"

"Bây giờ , cũng quen dùng nạng ."

Vì một tay chống nạng nên chỉ thể ôm cô bằng một tay.

Mai Hàm Văn bình tĩnh cảm xúc trong vòng tay , đó kéo cách giữa hai : "Chúng về nhà thôi."

"Về thôi, về nhà."

Sau khi hai , càng nhiều khỏi bãi thử nghiệm hơn.

Ông Khương bóng lưng của họ, chút tiếc nuối nhưng nhịn .

"Cuối cùng thì đàn em Mai cũng toại nguyện . Có lẽ em sẽ về lĩnh vực của ." Học trò theo ông Khương cũng nhịn mà cảm thán.

Mai Hàm Văn vốn trong lĩnh vực , cô phụ trách nghiên cứu máy tính ở thành phố Tứ Cửu.

Mà cô quyết định rời khỏi lĩnh vực máy tính, chuyển sang dấn công nghệ và phòng vệ dò mìn, là vì chồng , Cao Phong Dương.

"Nếu Diệp Mộ đến sớm hơn vài năm, thì chân của Cao Phong Dương cũng mất một bên, đàn em Mai nghĩ như cũng là bình thường."

Bọn họ phát hiện hai ở cửa thì cố tình đợi một chút, ngoài phiền thì lắm.

Hơn nữa hôm nay cũng coi là đặc biệt.

 

Loading...