Cô vốn là thiện xạ ở Liên bang Tinh Tế.
Thầy của cô là chuyên gia về vũ khí, từ nhỏ theo thầy học tập, vì loại vũ khí nào trong Liên bang Tinh tế các loại vũ khí khác mà cô thông thạo, tất nhiên s.ú.n.g ống bình thường cũng .
Lúc mới theo thầy, mỗi ngày đều tập luyện trong hệ thống trong sáu giờ, khó để thông thạo, mặc dù rời thầy tự lập, cô vẫn duy trì việc tập luyện trong hệ thống, nhưng cần quá nhiều thời gian như nữa.
Tất nhiên cô vẫn thích lái máy cơ giới hơn.
Diệp Mộ suy nghĩ một chút, từ chối mà gật đầu :
"Tập thôi!"
Dù thì với thể chất hiện tại của cô, nếu phân loại theo cấp độ của Liên bang Tinh tế, thì cũng chỉ đạt đến ngưỡng của cấp C.
Thứ như tinh thần lực thì càng phát triển.
Thời thế khác , nếu tập luyện thì những sở trường đây của cô sớm muộn gì cũng sẽ mai một.
Đỗ Tư Giai vui mừng khôn xiết, cô đồng ý, ôm chầm lấy Diệp Mộ và xoay một vòng.
Cô lớn tiếng hứa với Diệp Mộ, như đang tuyên thệ: " nhất định sẽ bồi dưỡng cô trở thành thiện xạ một!"
Diệp Mộ cảnh vật cuồng xung quanh: "?"
Tống Yến Châu: "?"
"Đợi , thả xuống!" Diệp Mộ vỗ vai Đỗ Tư Giai, Tống Yến Châu tiến lên bế từ trong lòng Đỗ Tư Giai .
Anh lạnh lùng : "Cô gì ? Động tác nguy hiểm, nếu như Diệp Mộ văng ngoài thì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-lam-vo-cua-quan-nhan-uu-tu/chuong-321.html.]
Đỗ Tư Giai giơ tay vỗ cơ bắp cánh tay của , : "Đội trưởng Tống, ôm một cô gái vẫn dễ dàng lắm. Chị dâu nhẹ."
Tống Yến Châu cô : "Bây giờ cô khác gì đàn ông ? Lỡ như thấy sẽ gây ảnh hưởng cho danh tiếng của Diệp Mộ."
Đỗ Tư Giai thừa nhận đúng thật là điểm , vì cô gì nữa.
Cuộc huấn luyện của Diệp Mộ cứ định hình như . Còn bóng đêm ở tỉnh H Diệp Thiên Quân dẫn theo , thông qua thông tin do quân đội tỉnh F cung cấp, bắt giữ một điệp viên đang ẩn núp trong làng Dương Hoài Bá, đồng thời phát hiện một tầng hầm trong nhà ở của , bên trong hầm một máy điện báo.
Sau khi thu đội trở về quân khu, sáng sớm hôm , Diệp Thiên Quân thông báo kết quả cho quân đội tỉnh F.
Cũng sáng hôm nay, Ngô Nguyệt Anh nhận quyết định điều động của tổ chức, địa điểm sai, chính là nơi cô đề xuất đó.
Chờ đợi bấy lâu nay, Ngô Nguyệt Anh thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thì cô cũng đặt cược đúng.
Trước khi rời cô đến khu nhà ở của gia đình quân nhân một chuyến, nhưng những vợ lính khác đều tránh mặt cô .
Ngô Nguyệt Anh chỉ lạnh những , mặc dù đây cô mục đích tiếp cận họ, nhưng những thứ cô đưa đều là thứ cô bỏ tiền mua.
Hơn nữa đúng là cô giúp đỡ một khi họ gặp khó khăn.
Tình ấm lạnh là , những kẻ ích kỷ cao thượng hơn cô bao nhiêu?
Thế nhưng nào cũng tỏ kiêu ngạo, khác bằng lỗ mũi, đầy vẻ khinh thường và coi thường, thấy cô như thấy chuột chạy qua đường.
"Thật kinh tởm." Ngô Nguyệt Anh lên cầu thang, nhịn lẩm bẩm một câu nhỏ.
Cô nguyền rủa chúng ngày nào sống !
Ngô Nguyệt Anh gõ cửa nhà Vương Giang Linh, khi Vương Giang Linh , thấy là cô lập tức định đóng cửa, Ngô Nguyệt Anh chặn cửa :