Hai gia đình thiết với họ, vì ông thật.
Trên thực tế, khi uống loại t.h.u.ố.c mà Diệp Mộ gửi về, ông hồi phục nhanh như .
Ban đầu ông tin lắm, nhưng một vài ngày, ông cảm nhận rõ ràng chân khỏe hơn, việc cũng mệt mỏi nữa, sức khỏe của hai cụ già cũng hơn trông thấy.
Cả nhà đều cẩn thận che giấu chuyện , để khác chuyện Diệp Mộ gửi t.h.u.ố.c bổ.
Đồng thời cũng tò mò, loại t.h.u.ố.c từ mà , lợi hại như !
nghĩ đến chuyện lẽ tốn ít tiền, đặc biệt là Diệp Vãn Sinh còn suy đoán rằng lẽ là Diệp Mộ tự mua.
Có lẽ tiêu hết tiền của con rể.
Diệp Quân Quy vui mừng vì con gái luôn nhớ đến cả nhà, nhưng lo lắng con gái tiêu quá nhiều tiền nên con rể bắt nạt.
Nghĩ nghĩ , ông vẫn thấy cuộc hôn nhân quá vội vàng, những như họ còn gặp mặt con rể, cũng đáng tin cậy .
Nếu Tống Yến Châu thực sự giống như ba ông , là một tên lính láu cá, thì dù thế nào ông cũng bắt con gái ly hôn với Tống Yến Châu!
Con gái của ông như , xứng đáng một đàn ông hơn, dù cả đời lấy chồng cũng !
Đợi đến khi sức khỏe ông lên, kiếm thêm chút công điểm nuôi con gái cũng là ...
Chỉ là ở nông thôn quá khổ .
Diệp Quân Quy nghĩ như , nỡ để Diệp Mộ theo nữa.
Còn ở tỉnh F, lúc hoàng hôn buông xuống Diệp Mộ và ông Hứa lên xe trở về đơn vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-lam-vo-cua-quan-nhan-uu-tu/chuong-327.html.]
Sau khi Hà Kiếm Kỳ rời , Diệp Mộ và ông Hứa cần ở canh giữ một ngày.
Chủ yếu là lo lắng trong quá trình vận hành dây chuyền sản xuất, thể xảy những sự cố và hỏng hóc ngoài ý , vì khi đó cần họ kiểm tra.
Đây cũng là phòng ngừa thôi, nhưng trong một ngày , về cơ bản gặp vấn đề lớn nào.
Thầy Miêu và những khác thể giải quyết một vấn đề nhỏ, những theo Diệp Mộ suốt cũng hiểu rõ về những cỗ máy .
Vì khi Diệp Mộ và ông Hứa tan buổi chiều, với Chung Quốc Vinh, sẽ quan tâm đến dây chuyền sản xuất nữa, họ trực tiếp trở về viện nghiên cứu chờ thành quả của nhà máy quân giới. ...
Giờ ăn tối, Tống Yến Châu kể cho Diệp Mộ chuyện của Ngô Nguyệt Anh, Diệp Mộ ngờ chuyện , vì suy nghĩ.
Lúc , Triệu Niệm Hỉ vặn mang đồ ăn đến cho họ.
Vì Diệp Mộ đến viện nghiên cứu ăn cơm, nên Triệu Niệm Hỉ và Tống Yến Châu bàn bạc một chút, đổi thành buổi tối Diệp Mộ về ăn cơm thì mang đồ ăn đến.
Tống Yến Châu đưa cho bà ít tiền, thế nào cũng thành nốt tháng .
Tháng , bà cũng cần tiếp tục nữa, bây giờ hiển nhiên hai vợ chồng họ cần cô giúp đỡ.
Hai lễ phép chào tạm biệt Triệu Niệm Hỉ, Triệu Niệm Hỉ bỏ rau xuống chào họ: "Ăn chậm thôi nhé, chị cũng lên lầu đây."
Tống Yến Châu tiễn bà cửa, bóng Triệu Niệm Hỉ biến mất cầu thang mới đóng cửa, bàn ăn.
Diệp Mộ cân nhắc một chút, quyết định giải thích đôi chút cho Tống Yến Châu: "Anh đến chuyện đoán tương lai ? Có lẽ Ngô Nguyệt Anh năng lực thì ? Dự đoán tương lai chẳng hạn?"
Tống Yến Châu nhất thời gì, nếu cố áp dụng như , thì cũng miễn cưỡng thể . nhớ lời Ngô Nguyệt Anh rằng cưới Ngô Nguyệt Anh thì , nếu Ngô Nguyệt Anh thể đoán tương lai, thì chẳng ...