bản Diệp Mộ thành ?
Kể cả là mệnh danh là máy thông minh nhất, hảo nhất bên cạnh cô, cũng khiến cô mảy may thấy dấu vết của sự sống cơ học.
Cô trân trọng những như cũng vì thiếu thốn tình thương từ nhỏ nên vô cùng khao khát.
Mà cô cảm nhận vẻ khác thường của sự sống từ họ, trân trọng một sự tồn tại .
Lúc đó, cô nghĩ, nếu vẻ như kết hợp với sự hảo về mặt chương trình và hình thái của máy móc, thì sẽ tạo nên một điều kỳ diệu như thế nào.
Nếu của cũng như Ngô Nguyệt Anh, thì Diệp Mộ chắc chắn sẽ cao chạy xa bay.
Máu mủ đối với cô quan trọng, nhưng tình do m.á.u mủ sinh , đối với Diệp Mộ mà cũng là một trải nghiệm mới.
Đã quyết định trân trọng họ, thì tất nhiên sẽ để tâm đến tình hình của họ, sẽ lo lắng và giúp đỡ bọn họ.
Sử dụng phát minh của để tranh thủ lợi ích cho họ là điều Diệp Mộ nghĩ đến ngay từ đầu.
Sau khi phá vỡ bế tắc của bản , thì đây chính là việc đầu tiên cô .
Chỉ là đó những thứ cô đưa đều chỉ là bản vẽ, triển khai, cô cũng địa vị để những cấp trực tiếp xem bản vẽ quyết định.
Tống Yến Châu quá ngạc nhiên khi Diệp Mộ hỏi câu hỏi , nghiêm túc suy nghĩ một lúc :
"Có lẽ tranh thủ lợi ích cho họ là . xem phát minh của em thể đạt đến mức độ nào. Để họ trở về thành phố, điều ... sẽ khó khăn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-lam-vo-cua-quan-nhan-uu-tu/chuong-331.html.]
"Diệp Mộ, em rằng họ hạ phóng là vì phong trào của Hạ Cách, lúc đó những như chỉ một gia đình em, để họ trở về, thể là cạy một lỗ hổng chính sách ."
"Em thấy bây giờ thể lay chuyển ?"
"Ngoài , em quên mất , hộ khẩu của em ở nhà họ Diệp ở thành phố Tứ Cứu, đó bọn họ cắt đứt quan hệ với em . Trên danh nghĩa, em còn coi là một nhà với họ nữa. Nếu trực tiếp giúp đỡ họ cũng sẽ gặp nhiều khó khăn. Không bằng cứ duy trì trạng thái gửi đồ cho họ như hiện tại."
Diệp Mộ im lặng, câu trả lời quá rõ ràng.
Tống Yến Châu thấy cô im lặng, lẽ trong lòng cô đang thất vọng, giơ tay nhẹ nhàng xoa đầu cô :
"Em xuất sắc , nhưng một việc thể một bước mà thành."
"Trong nội bộ đất nước nhiều gián điệp, cũng ít toan tính lật đổ chúng , thể chính sách là sai, chỉ là trong đó, phạm sai lầm, mà những như , nhân cơ phóng đại sai lầm , chỉ thẳng bộ Hạ Châu."
Diệp Mộ gật đầu, : "Anh đúng, nhưng Ngô Nguyệt Anh đến thôn Dương Sơn, em lo, đến thôn Dương Sơn, với tính cách của Ngô Nguyệt Anh, mục đích thì thể nào."
"Nếu sớm hơn một chút, thì thể thư báo cho họ sớm hơn ."
"Bất kể mục tiêu của cô liên quan đến trai em , cũng nên nhắc nhở họ một tiếng, tránh để tên ngốc đó cuốn ."
Cô đột nhiên nhớ điều gì đó, Tống Yến Châu bằng ánh mắt xa xăm :
"Sao sớm một chút, cứ đợi đến hôm nay cô hạ phóng mới . Biết còn thể gì đó..."