Hơn nữa thời gian gần đây, Tống Yến Châu thấy Diệp Mộ từ viện nghiên cứu về nhà, tuy rằng tinh thần sáng láng, nhưng cũng rõ ràng mệt.
Anh cảm thấy cô trông vẻ gầy đôi chút, vốn dĩ cô đến bộ đội một thời gian như , cũng thể nuôi cô béo lên bao nhiêu.
Bây giờ thì gần như trở về nguyên trạng.
Bây giờ Diệp Mộ tự chuyện , Tống Yến Châu cũng cần nhiều nữa.
Nếu thì còn nghĩ cách thuyết phục cô, thực sự nắm chắc nhiều lắm, thể khuyên Diệp Mộ ở nhà, đến viện nghiên cứu.
Vì thế, ngày hôm , Diệp Mộ ở nhà, khi thức dậy ăn sáng xong, cô tưới nước cho chậu tường vi bệ cửa sổ, chậu tường vi mọc nụ mới, mặc dù nở vài bông, nhưng lâu , nó sẽ nở tiếp.
Cô ở nhà nghỉ ngơi một ngày, ngày tương đối nhàn rỗi, nhàn đến mức Diệp Mộ cảm thấy lẽ cần gì đó.
Bận rộn một thời gian đột nhiên nhàn rỗi cô thấy quen.
Chủ yếu là quan tâm đến máy bay chiến đấu ở viện nghiên cứu, bắt đầu chế tạo , thiết giải dung xong , chuyển đến nhà máy .
Máy bay chiến đấu càng sớm chế tạo, thì càng lợi cho cô và cho đất nước.
Cô thể dựa đó để thêm sự tự tin, đảm bảo rằng khi cô đến thành phố Tứ Cửu, sẽ coi thường.
Sau đó con đường mới thể dễ hơn.
Hôm nay, Diệp Mộ nghỉ ngơi tại nhà. Viện nghiên cứu cô xin nghỉ nên nhiều để ý. Đến giờ ăn trưa, khi thấy cô, một bắt đầu thắc mắc. Hà Kiếm Kỳ giải thích đơn giản rằng:
"Diệp Mộ xin nghỉ. Cô bận rộn nhiều ngày nên nghỉ ngơi một chút cũng . Cô vẫn còn trẻ mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-lam-vo-cua-quan-nhan-uu-tu/chuong-346.html.]
Một tỏ ngạc nhiên: "Cô gái đó trông còn chăm chỉ hơn cả ông Hứa, đặc biệt là trong mấy ngày cải tiến dây chuyền sản xuất qua. ngờ cô chủ động xin nghỉ để thư giãn."
Mọi đều cố gắng tranh thủ từng giây, mỗi ngày đều cắm mặt viện nghiên cứu. Việc Diệp Mộ nghỉ ngơi khiến họ chút kinh ngạc.
Tuy nhiên ai cảm thấy bất bình. Diệp Mộ nghỉ thì nghỉ, thành tích của cô vượt trội hơn họ nhiều.
Dù cho tài thường bận rộn, nhưng cũng cần thời gian nghỉ ngơi hợp lý.
Mai Hàm Văn Hà Kiếm Kỳ thì chìm suy tư. Diệp Mộ xin nghỉ để thư giãn, nghĩa là cô đang rảnh rỗi ở nhà?
Một ý tưởng đột nhiên nảy trong đầu cô: Hay là tặng Diệp Mộ một vài tài liệu về máy tính? Đó là những tài liệu mà cô tổng hợp và biên soạn trong nhiều năm qua.
Khi chuyển sang lĩnh vực khác, Mai Hàm Văn từ bỏ những kiến thức học đây. Vì cô luôn nhắc nhở bản nhớ tất cả những gì học.
Đặc biệt là về máy tính, vì sợ quên, cô kiên trì tự tay một tài liệu.
Ban đầu cô chỉ coi đó là cách để rèn luyện bản , nhưng bây giờ chúng thể trở thành thứ khiến Diệp Mộ hứng thú.
Mai Hàm Văn càng nghĩ càng thấy hợp lý. Cô cần đưa quá nhiều, chỉ cần mang một ít qua. Nếu Diệp Mộ giữ nhiều hơn thì càng .
Nếu cô , cô cũng sẽ ép buộc.
Vì giờ tan tầm chiều hôm đó, Mai Hàm Văn đúng giờ tan sở và tìm đến Hà Kiếm Kỳ, :
"Viện trưởng, đến quân đội để thăm Diệp Mộ."