Xuyên không về thập niên 70 làm vợ của quân nhân ưu tú - Chương 357

Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:36:48
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những tình huống như thế là hiếm trong vũ trụ.

Ví dụ như khi cô ở trạm vũ trụ, cô từng chạm trán với những tên cướp vũ trụ.

Hoặc khi cô ở một hành tinh khá lạc hậu, cô từng nhắm đến trong những tình huống nguy hiểm.

Cô đặt đũa xuống, Tống Yến Châu thấy đến, lập tức dậy tới.

Chiến sĩ thẳng:

"Đội trưởng Tống, nhiệm vụ khẩn cấp!"

"Trên lệnh, Tư lệnh yêu cầu đến văn phòng ngay lập tức."

Sau đó liếc Diệp Mộ và với Tống Yến Châu: "Có khả năng chúng hành động đêm nay. Đội trưởng Tống, hãy tạm biệt vợ . sẽ thông báo cho Đội trưởng Tần."

Nói xong, rời .

Tống Yến Châu ở cửa Diệp Mộ.

Diệp Mộ cũng , cô mở lời trong tầm mắt :

"Tạm biệt là ?"

Nghe vẻ giống như một lời trăn trối, vẻ như đây là một nhiệm vụ nguy hiểm.

Tống Yến Châu trở bàn, đây cũng từng tham gia những nhiệm vụ như , nhưng lúc , gì với Diệp Mộ.

Trong những nhiệm vụ đây, thường một lá thư để cho tổ chức để lưu giữ.

nên với Diệp Mộ rằng từng di chúc ?

đây thực Tống Yến Châu gì, chỉ sắp xếp một đồ đạc của , phòng trường hợp gặp chuyện thì lo hậu sự cho .

gì với Diệp Mộ?

Nói quá nghiêm trọng, chỉ khiến cô lo lắng vô cớ.

Cuối cùng Tống Yến Châu :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-lam-vo-cua-quan-nhan-uu-tu/chuong-357.html.]

"Ý là, nhiệm vụ của thể mất khá nhiều thời gian, sẽ một thời gian."

"May là hiện giờ em thể tự chăm sóc bản . Có thể lấy cơm ở căng tin, nhớ lấy phiếu ăn, để trong ngăn kéo."

"Anh thể giặt b.ăn.g v.ệ si.nh cho em, em tự giặt và nhớ đun nước ấm. Ban ngày nước quá lạnh, nếu đun thì thể đợi đến trưa mới giặt."

"Anh nghĩ nhiệm vụ sẽ trong đội của Tần Thanh Phong. Vì khi đó Đỗ Tư Giai cũng sẽ , buổi tối khi em tan về nhà, đừng tập luyện. Nếu em ở một , lỡ như thương thì ai chăm sóc em."

Rõ ràng rằng cô chắc chắn thể tự chăm sóc bản , nhưng khi , Tống Yến Châu thấy lo lắng hơn, chăm chú Diệp Mộ hồi lâu, rũ lông mi, cảm giác như còn nhiều điều , cuối cùng chỉ đọng thành một câu:

"Đừng lo lắng, sẽ trở ."

Anh dậy : "Chăm sóc bản , thấy em gầy khi về."

"Ăn uống đầy đủ ở viện nghiên cứu, đừng việc quá sức nhé, buổi tối ngủ sớm."

"Anh đây."

"Tống Yến Châu!"

Khi dậy rời , Diệp Mộ gọi .

Tống Yến Châu dừng bước, tim đập nhanh hơn, mím môi Diệp Mộ, mặt thể hiện nhiều cảm xúc, cả trông lạnh lùng, nhưng đôi mắt chăm chú gọi .

gì?

"Sao ?"

Tống Yến Châu trầm giọng hỏi.

Diệp Mộ ngẩng đầu nghiêm túc: "Xin Tư lệnh cho em cùng đội thương binh mới đến viện nghiên cứu."

"Nếu Tư lệnh và viện nghiên cứu do dự hãy đề cập đến tên em. Là phát minh và cải tiến, em nghĩ lời em vẫn trọng lượng."

Tống Yến Châu gật đầu, Diệp Mộ : "Hãy cảnh giác, đừng dễ dàng tin tưởng bất kỳ ai."

"Có lẽ khi trở về chậu hoa tường vi của em nở rộ, mọc nụ mới. Anh cũng công chăm sóc nó, khi em bận rộn ở viện nghiên cứu, thường tưới nước và đất cho nó đấy."

 

Loading...