Nếu là bình thường, chắc chắn Hình Quốc Cường sẽ rủ uống vài chén.
hôm nay Hoắc Tiếu vất vả đón nhà, tất nhiên nghỉ ngơi.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân bảo vợ gói sủi cảo.
Vì ăn nhanh.
Vì , chờ một nhà năm ăn no về nhà , thời gian mới chỉ qua hai mươi mấy phút.
Đáng lẽ nên về nhanh như , dù gia đình mời cơm, cho dù nghỉ ngơi đến cũng thể ăn xong chạy.
lớn thể chịu , trẻ con thì .
Cặp song sinh long phượng ăn một nửa lượt trong lòng cha .
Vì thế mới cảnh tượng vửa cơm nước xong “đuổi về nhà”.
Lận Đình và Hồ Tú đều khá ngại ngùng, nhưng nỡ để hai đứa bé mệt mỏi thêm, vì thuận thế về nhà.
“Vốn còn định tắm rửa cho hai đứa.” Hồ Tú nhận lấy Quả Quả từ lòng con trai, khi cởi quần áo nhanh nhẹn nhét bé chăn, bà duỗi tay nhận lấy Miêu Miêu trong lòng con dâu.
Lận Đình chồng là thích sạch sẽ, bèn đề nghị: “Con đun chút nước ấm, lau tay chân cho hai đứa nhé?”
Hồ Tú lắc đầu: “Không cần , ngày mai vỏ chăn là .”
Trẻ con thể tắm rửa, nhưng lớn thì .
Cho nên, khi sắp xếp xong cho cặp song sinh long phượng, dặn con trai ở nhà trông hai đứa, Hồ Tú mới cùng con dâu cầm quần áo và đồ dùng vệ sinh cá nhân chuẩn sẵn đến phòng tắm, khi tắm giặt sạch sẽ vội vàng về.
Đây là cảnh tượng chung của những gia đình con nhỏ.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-ta-cuom-tien-bo-tron/chuong-138-cham-soc-diu-dang.html.]
Lúc về đến nhà, tóc của Hồ Tú ngắn nên kịp khô, bà bèn chuẩn về phòng ngủ một giấc.
khi về phòng, bà vẫn quên dặn con trai đừng động hành lý, bà tự sắp xếp.
Tuy Lận Đình thích tóc dài ngang lưng, nhưng những lúc thế , cô hâm mộ những tóc ngắn, vì nó nhanh khô.
Không như cô, dù mí mắt sắp đánh đến nơi , vẫn gắng gượng lau tóc.
Lúc Hoắc Tiếu phòng ngủ lấy quần áo chuẩn tắm, thì thấy vợ bên mép giường ngủ gật, mái tóc dài đen nhánh buông xõa sang một bên, tay cô cầm chiếc khăn tắm khô một nửa.
Dáng vẻ , rõ ràng mấy ngày ngon giấc.
Thấy cô như , Hoắc Tiếu buồn đau lòng.
Ban nãy lén với , mấy ngày nay vì chăm sóc cho bà và hai đứa bé, Lận Đình lấy một giấc ngủ ngon.
Nghĩ đến đây, Hoắc Tiếu sải bước gần cô, lấy chiếc khăn tắm trong tay cô, giúp cô lau tóc.
Lúc Lận Đình đang buồn ngủ, ngơ ngác mất mấy giây cô mới nhận chồng đang gì.
Bế cũng bế , ôm cũng ôm , lúc đây chẳng ai khác, cô mệt đến độ chẳng sức mà hổ nữa, vì thế cô mặc kệ để lau giúp .
tóc cô quá dài và dày, máy sấy, nên lau lâu.
Không qua bao lâu, nhưng cuối cùng cô thật sự thể gắng gượng nữa, vì thế bèn tựa đầu thắt lưng , nhắm mắt ngủ .
Thật lúc đầu óc Lận Đình vẫn còn chút tỉnh táo, nhưng cô mệt đến độ mở nổi mắt.
Cho nên, cô vẫn cảm nhận bàn tay to của Hoắc Tiếu đang dịu dàng xoa xoa đầu .
Cũng thể cảm giác động tác nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, đắp chăn cho cô của đối phương.
Ừm... và cả nụ hôn trộm lên trán cô nữa.