Lận Đình: “Nếu  và cha của Miêu Miêu và Quả Quả là bạn , chẳng  sẽ dễ dàng    điều tra  ư?”
Hoắc Tiếu: “Em yên tâm ,   ít   về tình bạn giữa  và cha hai đứa bé, cho dù   điều tra thì cũng sẽ   bảo vệ chúng , lữ trưởng Ngụy và tư lệnh bên phía thành phố Dung sẽ xóa sạch  dấu vết.”
Hóa , ông nội của Quả Quả và Miêu Miêu còn  địa vị hơn cô tưởng...
Trong giây phút đó, Lận Đình chợt  hỏi  phận cụ thể của ông nội và cha  hai đứa bé.
Chẳng qua  khi nghĩ , cô nhanh chóng dẹp ngay ý định đó, dù  kiếp nạn  cũng chỉ  bắt đầu, tương lai  quá nhiều  đổi, chẳng ai    điều gì, sống  ở hiện tại mới là điều quan trọng nhất.
Nghĩ đến đây, cô giơ tay xoa xoa ấn đường đang cau chặt của  đàn ông, thở dài : “Đừng đau lòng,  mất thì cũng mất , con  luôn   về phía , chúng  cứ nuôi dạy  hai đứa bé là .”
Không ngờ Đình Đình   thể chấp nhận một cách dễ dàng như , thái độ của cô  hơn nhiều những gì  mong đợi. Trái tim Hoắc Tiếu nóng lên,   kiềm lòng  nâng tay cô lên môi hôn một cái.
Gương mặt Lận Đình nóng bừng, cô rút tay về, nhưng   chịu thả , cô  hổ sẵng giọng: “Em   ngủ.”
Biết cô thật sự  thể gắng gượng  nữa, Hoắc Tiếu mới  dậy đỡ cô  xuống, dém kỹ mép chăn,  thuận miệng  với cô rằng   kể với chính ủy Hình về chuyện hai đứa bé   con ruột.
Lận Đình  trong chăn,   thì suy nghĩ vài giây  tỏ vẻ đồng ý: “Như   cho tất cả  , ngày mai em sẽ khớp cách  với .”
Hoắc Tiếu  cúi  hôn lên má vợ, dịu giọng : “Ngủ ,   chúng  trò chuyện tiếp.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Đêm nay   hôn trán,   hôn tay, bây giờ thế mà  một tấc  tiến một thước, bắt đầu hôn đến hai má .
Tuy  cô  vui vẻ khi  tin lúc     từng   yêu, cũng  chuẩn  tinh thần để thực hiện nghĩa vụ vợ chồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-ta-cuom-tien-bo-tron/chuong-140-giu-bi-mat.html.]
... cô vẫn  hổ lắm.
Nghĩ đến đây, Lận Đình vội nhắm mắt , vùi mặt  trong chăn.
Ngày hôm .
Lận Đình  tiếng kẻng quân đội đánh thức.
Thế nhưng cô còn  kịp mở mắt, bên tai  truyền đến giọng  khàn khàn của  đàn ông: “Em ngủ tiếp , đợi huấn luyện xong,  sẽ mang đồ ăn sáng về.”
Nghe , Lận Đình nửa tỉnh nửa mơ yên tâm ngủ tiếp, ngay cả Hoắc Tiếu  ngoài  lúc nào cũng  .
Đương nhiên, cô càng   đối phương về  lúc nào, bởi vì chờ khi cô   thức giấc,  hơn mười giờ sáng .
Giấc ngủ kéo dài mười mấy tiếng đồng hồ, khiến Lận Đình ngoại trừ cảm thấy sảng khoái , còn thấy đói vô cùng.
Cô nhanh chóng sửa soạn ,  gấp gọn chăn màn,  đó mới  khỏi phòng.
Không thấy  chồng và hai đứa bé , nhưng căn nhà hôm qua vẫn còn đơn sơ, hôm nay   đổi  nhiều, đống hành lý cũng  thu dọn hơn phân nửa.
Cô tiếp tục  ngoài, quả nhiên  thấy  chồng đang  bên giếng nước giặt quần áo.
Nhà ở đây là nhà tập thể nối liền , nên   sân.
  khu nhà  một giếng nước, nên dùng nước  thuận tiện.
Chỗ giếng nước  chỉ  mỗi  chồng cô, bên cạnh bà còn  chị dâu Vấn Lan đang  nhặt rau và một  phụ nữ   tên.