Vì thế, chị gái vốn  chút thái độ coi thường, nay lập tức  ngoắt một trăm tám mươi độ, đổi thành gương mặt tươi , mồm mép lưu loát, khen ngợi hết lời: “ tên là Trần Lan Hoa, là vợ của Chu Chính Vĩ - tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn hai. Ban nãy thấy em dâu đến, thấy lạ mặt,  còn đang nghĩ xem đây là vợ của ai mà xinh  thế. Bây giờ nghĩ , đoàn trưởng Hoắc lớn lên tuấn tú như , cũng chỉ mỗi em dâu mới xứng với   thôi.”
Mặc dù ngoài miệng Trần Lan Hoa  , nhưng trong lòng  ghen tị vô cùng.
Vợ của đoàn trưởng Hoắc nhỏ hơn cô  ít nhất mười tuổi, thế nhưng    là vợ đoàn trưởng .  là  so với  chỉ  tức c.h.ế.t mà.
Vả , bụng đối phương cũng  chịu thua kém, ban nãy cô    hai đứa bé trắng trẻo xinh xắn  là song sinh.
Nghĩ đến đây, cô   đưa mắt   phụ nữ trung niên  cạnh, đôi mắt đảo như hạt châu: “Đây là  của em dâu đúng ? Tình cảm của hai  con em  thật đó.” Theo quân còn dẫn theo  ruột!
Lận Đình còn  kịp trả lời, Hồ Tú  cạnh  bật  .
Bà       ý cạnh khóe trong lời  của đối phương, chỉ nghĩ trong mắt  ngoài, bà và con dâu thật sự giống  con ruột, nên đắc ý  thôi: “ là  chồng của con bé.”
Trần Lan Hoa thật sự  kinh ngạc: “Thím là  của đoàn trưởng Hoắc  ạ?”
Hồ Tú: “ .”
Điều ... khiến     ghen tị cũng  ghen tị nổi,  một  chồng xuất sắc cũng thôi , đến  chồng còn dễ tính như .
Vân Mộng Hạ Vũ
Hồ Tú    phát hiện bản   vô tình “vả mặt”  khác, bà  tủm tỉm tạm biệt với Trần Lan oa,  cùng con dâu  đến nơi bán nguyên liệu nấu ăn.
Trong hợp tác xã mua bán  khu bán nguyên liệu nấu ăn, nhưng cũng chỉ  vài loại. Hiện tại thì ngoài trứng gà , chẳng  nguyên liệu gì khác.
Nếu  mua thịt thì  đến sớm xếp hàng.
Chẳng qua Hồ Tú và Lận Đình cũng  sốt ruột, dù  họ  mang theo  nhiều thịt muối từ quê nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-ta-cuom-tien-bo-tron/chuong-148-sang-ngoai-o.html.]
Nếu thời tiết nóng lên thì  thể giữ lâu , vì  cần tranh thủ ăn hết càng sớm càng .
Cho nên, cuối cùng hai  chỉ mua  một cân trứng gà.
Về phần rau dưa thì thật sự  cần mua, vì hàng xóm xung quanh  biếu kha khá.
Do sáng nay Hoắc Tiếu   đến trưa  sẽ mua đồ ăn ở căn tin về.
Cho nên dù hai  chồng nàng dâu  mua  gia vị và nguyên liệu nấu ăn thì họ cũng   ý định nhóm lửa nấu cơm.
Đương nhiên, chủ yếu là họ   sức.
Trên đường về, họ   bế hai đứa bé   sức ,   xách đồ đạc, khiến hai  chồng nàng dâu mệt mỏi  thôi.
Sau khi về đến nhà, họ trực tiếp lên giường  nghỉ.
Chẳng qua chỉ   một lát thì Hoắc Tiếu  xách cơm trưa về.
Anh  bày đồ ăn  bàn,  quan sát vợ mà  để  dấu vết gì.
Mãi đến khi nhận  vài cái lườm sắc lẹm,  mới cong môi, thu hồi tầm mắt với tâm trạng vui vẻ.
Đồ ăn ở căn tin vẫn bình thường như , Hồ Tú ăn vài miếng  : “Vấn Lan  tặng chút rau tể thái đó, tối nay chúng  gói sủi cảo ăn nhé?”
Hoắc Tiếu: “Mọi  mua gia vị về  ạ?”
Hồ Tú: “Mua , để trong phòng bếp đó. Đồ dùng trong hợp tác xã mua bán khá đầy đủ, sáng mai  sẽ  sớm xếp hàng mua một miếng thịt mỡ về thắng dầu.”