Dứt lời, bà   con dâu: “Đình Đình, ngày mai con theo xe  thành phố ,    .”
Lận Đình kinh ngạc: “Không    tới xem cửa hàng bách hóa ư?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Hồ Tú xua tay: “Chờ   , chờ đến khi hai đứa bé  nhà trẻ    .”
Nghe , nghĩ đến cánh tay vẫn còn tê mỏi, Lận Đình cũng  miễn cưỡng bà: “Vậy mai con cũng  , chờ    cùng , dù  trong nhà cũng   thứ gì cần mua gấp cả.”
Dứt lời, cô  hỏi chồng về chuyện mời đồng nghiệp ăn cơm.
Hoắc Tiếu suy nghĩ vài giây  mới đáp: “Nếu mua thịt ở hợp tác xã mua bán, mỗi  chỉ  mua với  lượng giới hạn. Để chiều  sẽ đến nhờ nhà bếp mua giúp chút thịt lợn và cá... Tối ngày  chúng  mời khách nhé?”
Lận Đình   ý kiến, sớm muộn gì đều  mời, chi bằng mới sớm một chút vẫn hơn.
Sau khi cơm nước xong.
Hai vợ chồng cùng thu dọn bát đũa, thuận tiện tiêu thực.
Chờ  về phòng,   lên giường, Hoắc Tiếu  ôm vợ  lòng, thơm hôn một lúc lâu mới bắt đầu  đến chuyện nhập ngũ mùa xuân: “... Lần  Lận Hoành   trở thành quân nhân, em   gọi về nhà báo cho em  một tiếng ?”
Lận Đình buồn : “Anh định mở cửa  cho em vợ đấy ?”
Biết cô đang trêu , Hoắc Tiếu cũng : “Thể chất của Lận Hoành  ,   học hết cấp ba, quân đội cũng đang sốt ruột  tuyển những quân nhân  văn hóa, nếu   gì ngoài ý , chắc chắn em  sẽ  tuyển.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-ta-cuom-tien-bo-tron/chuong-149-chuyen-nhap-ngu.html.]
Đương nhiên, cũng  thể xảy  trường hợp  những   chỗ dựa cướp suất.
Đây cũng là nguyên nhân Hoắc Tiếu đề cập với Lận Đình.
Nếu em vợ thật sự hưởng ứng lời kêu gọi nhập ngũ,  sẽ đánh tiếng với lão Hồ.
Trong lòng Lận Đình vui vẻ vì sự săn sóc của chồng, nhưng cô vẫn lắc đầu: “Đợi đến đợt chiêu binh mùa thu   , ít nhất cũng chờ em  lấy  bằng  nghiệp cấp ba .”
Chẳng qua: “Anh cảm thấy Đại Ny và Phù Dung  hợp  quân nhân ?”
Hoắc Tiếu thật sự  nghĩ đến chuyện , khi  tham gia quân ngũ, mấy đứa em gái họ mới vài tuổi, cho nên  và mấy đứa em gái    thiết cho lắm: “Sao em  nghĩ đến chuyện ?”
Lận Đình kể  chuyện của Đại Ny cho  ,  đó : “... Em cảm thấy tuổi tác của hai đứa quá trẻ để kết hôn, chi bằng  học cấp ba  chờ cơ hội.”
Hoắc Tiếu cũng  thích dáng vẻ hám lợi của thím hai, chẳng qua  và nhóm em gái họ cũng chỉ là  em họ,   tiện nhúng tay quá nhiều, cho nên  khi im lặng một lát,  mới đáp: “Anh sẽ lưu ý tình hình tuyển dụng nữ quân nhân.”
Lận Đình ngửa đầu hôn lên cằm chồng: “Có thể giúp thì giúp,  giúp  cũng chẳng còn cách nào, đừng cảm thấy khó xử.”
Hoắc Tiếu vẫn luôn cố gắng cư xử cho  phép, nay  vợ hôn thì lập tức bùng nổ,  lập tức xoay  đặt cô  , đặt lên môi cô một nụ hôn.
Chiều hôm , khi Lận Đình thức dậy, cô  đ.ấ.m lưng  âm thầm thề, tối đến cô nhất định sẽ cắn c.h.ế.t  đàn ông tham lam .
Bây giờ thì cô hiểu  ,   về   để nghỉ ngơi, mà để  chuyện  thì đúng hơn, cũng    lấy   lắm sức lực như  nữa…