Xuyên Không Về Thập Niên 70, Ta Cuỗm Tiền Bỏ Trốn - Chương 446

Cập nhật lúc: 2025-03-04 14:06:35
Lượt xem: 98

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Tiếu: “Nếu tối chú rảnh thì về ăn cơm, chúng cháu sẽ về.” Dù đến thủ đô, chủ yếu là để các cháu ở bên ông.

Nghe , Giang Khắc Tiên : “Được, trưa dẫn các cháu ăn ngon, tối về nhà ăn.”

...

Thủ đô là một nơi tuyệt vời.

Từ Vạn Lý Trường Thành đến Thiên An Môn, từ Cố Cung đến Di Hòa Viên, từ sở thú đến các trường đại học.

Trong những ngày ở thủ đô, đoàn tham quan khắp nơi, tiếng đùa vang vọng và những khoảnh khắc quý giá lưu giữ trong từng bức ảnh.

Dĩ nhiên, niềm đam mê mua sắm của các quý bà bỏ qua chút nào. Với khoản trợ cấp “khổng lồ” của ông cụ, cộng thêm tiền riêng của họ, việc mua sắm là điều thể thiếu.

Điều khiến Lận Đình vui nhất trong chuyến là các con chỉ mở rộng tầm mắt mà còn tăng thêm sự tự tin. Các con thường xuyên gặp nước ngoài, từ ngại ngùng ban đầu, đến tự tin trò chuyện .

Ngày tháng trôi qua nhanh chóng khi cuộc sống đầy ắp niềm vui. Chỉ trong nháy mắt, ngày chia tay đến. Sau một tuần gắn bó, bọn trẻ nảy sinh tình cảm sâu đậm với ông nội luôn chiều chuộng chúng.

Tại cửa ga tàu, cặp song sinh lớn hơn chỉ rơm rớm nước mắt, nhưng cô bé nhỏ nhất là Niên Niên ôm chặt ông nội nức nở như lúc rời khỏi ông bà ngoại.

Mọi dỗ dành, hứa hẹn sớm , cô bé mới thổn thức thả ông .

Vân Mộng Hạ Vũ

“Chú Giang, chú đừng tiễn nữa.” Mấy ngày qua, cả hai bên đều trở nên thiết. Hoắc Tiếu ôm cô con gái đang , vỗ về khuyên ông cụ đang trong nhà ga.

Ông cụ bật cảnh tượng các cháu quấn quýt quanh , tay lượt xoa đầu từng đứa trẻ, hứa hẹn bao giờ chán ghét mà chỉ yêu thương, thở dài : “Thôi, chú nữa. Các cháu đường cẩn thận, đến nơi nhớ gọi điện về cho chú.”

Hoắc Tiếu gật đầu: “Chú yên tâm.”

Hai bên chuyện thêm một lúc lâu, cho đến khi chỉ còn hai mươi phút nữa là tàu hỏa đến, họ mới chính thức chia tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-ta-cuom-tien-bo-tron/chuong-446.html.]

“Lão Giang vẫn còn đó, qua thủ đô định cư cũng , ông một thì khó khăn lắm.” Đi một đoạn, Hồ Tú mềm lòng đầu cổng ga, thấy Giang Khắc Tiên vẫn đó về phía , kìm mà thở dài vài câu.

Cũng trong chuyến , Hồ Tú mới , cả đời lão Giang sinh bốn con.

Một trong đó sống qua ba tuổi.

Hai khác kịp kết hôn hy sinh chiến trường.

Người con duy nhất kết hôn sinh con là Giang Tuấn, cũng bức hại khi mới ngoài hai mươi.

Thêm đó, vợ ông mất sớm, cả cuộc đời lão Giang thật sự thể dùng từ bi thảm để miêu tả.

Nghe lời , Hoắc Tiếu và Lận Đình cùng đầu .

Ga tàu hỏa mười giờ sáng, tấp nập.

Có những hành khách còng lưng vì bọc hành lý, bước lảo đảo, ôm bịn rịn chia tay, những thanh niên tràn đầy hy vọng về thế giới mới...

Rõ ràng là một khung cảnh náo nhiệt, nhưng ở cổng là một ông già như tách biệt trong thế giới cô độc của riêng .

Lận Đình thở dài thầm lặng, bảo các con vẫy tay chào ông nội.

Không ngoài dự đoán, cô thấy ông giơ tay lên, nở nụ hân hoan mà vẫy vẫy.

Khi , Lận Đình thì thầm: “Hè đến sẽ về đây ngay.”

Hoắc Tiếu: “...Được.”

Từ thủ đô đến Thiên Kinh tàu hỏa chạy thẳng.

, chỉ trong hơn một ngày, họ đến ga tàu Thiên Kinh.

Loading...