Ninh Du ít khi về chuyện nhà, nhưng Đình Đình hỏi, cô cũng giấu diếm. Cô vuốt nhẹ mái tóc đen chạm vai, giọng bình thản: “Trước khi đến Thiên Kinh, chị về nhà một .”
Nói đến đây, cảm nhận cái nắm tay an ủi từ yêu, ánh mắt Ninh Du hiện lên nét , cô tiếp tục:
“Họ cho rằng chị 30 tuổi là quá lớn, những trai trẻ sẽ lấy chị, nên họ tìm một đàn ông 48 tuổi, chức vụ để “tận dụng phế liệu”. Chị trốn ngoài lúc nửa đêm.”
Chuyện nhốt trong nhà cho ăn, giấu hết giấy tờ cô nhắc đến.
Dù cô , Lận Đình cũng đoán , cô hít một lạnh: “48 tuổi? Kết hôn sớm thì con cái cũng tầm tuổi chị dâu hai nhỉ?”
Vào cuối thập niên 70, việc kết hôn khi mới mười mấy tuổi vẫn còn phổ biến, huống chi là ba mươi năm .
Quả nhiên, Ninh Du nhếch mép mỉa mai: “Con trai lớn nhất chỉ nhỏ hơn chị một tuổi, cũng 5 đứa cháu .”
“Trời ơi... chị dâu hai, chị đúng lắm, nên như , chúng tự quyết định, may là chị đều là quân nhân, họ can thiệp cũng tới đây . Không , thời gian trôi qua chờ ai, hai mau kết hôn .” Lận Đình kinh ngạc mức độ điên rồ của bố bạn , liên tục thúc giục.
Lận Vĩ xoa đầu em gái: “Đơn xin kết hôn nộp , sẽ lấy giấy chứng nhận , còn đám cưới thì...”
Anh liếc bụng bầu của em gái, : “Tiểu Du đợi khi em ở cữ xong sẽ tổ chức.”
Lận Đình ngơ ngác: “Không cần , em còn một tháng nữa mới sinh, ảnh hưởng đến việc .” Ít nhất thì tham dự đám cưới thành vấn đề.
Lận Vĩ , đưa tay chọc trán em gái: “Ngốc ạ, với chị dâu định đưa bố , cả chị dâu, chị cả rể, em út và Tiểu Nguyệt Lượng đến chung vui... hiểu tại đợi em ở cữ xong ?”
Hiểu , Lận Đình nghẹn ngào, khoác tay Ninh Du, nước mắt lưng tròng: “Chị dâu hai, chị cùng thấy con em ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-ta-cuom-tien-bo-tron/chuong-466.html.]
Lý do chờ sinh xong mới tổ chức đương nhiên là để cô thể tham dự đám cưới.
Nghĩ đến đây, Lận Đình càng thêm cảm động.
Ninh Du đúng là nghĩ , chỉ là cô quen những lời quan tâm đó .
Cuối cùng, cô chỉ ngại ngùng : “Là chị với trai em cùng quyết định.”
=
Buổi tối.
Khi chồng và các con về đến nhà, Lận Đình liền kể về việc hai và chị dâu dự định kết hôn hai tháng nữa.
Hồ Tú ngạc nhiên: “Tiểu Vĩ và Tiểu Du đến mà ở ăn cơm?” Những ngày , bà thường vườn rau của quân đội chăm sóc nên nhà khách.
Lận Đình đáp: “Họ đến một hai giờ , là tranh thủ chị dâu kỳ nghỉ nên xem nhà.”
Hồ Tú ngạc nhiên: “Mua nhà? Có định cư ở thủ đô ?”
Lận Đình đang gặm xương sườn, nuốt thức ăn trả lời: “Nơi việc của hai cách chục cây , nên họ định mua nhà ở giữa để tiện .”
Hồ Tú gật đầu: “Cũng , dù ở thì cũng thể cho thuê.”
Như nhà họ, căn nhà ở Thiên Kinh cho thuê năm mươi đồng một tháng, hơn cả lương nhiều .
“Ừm, con cũng nghĩ .” Lận Đình gặm xong sườn, cảm thấy tay dính dầu mỡ, định dậy rửa tay thì thấy chồng nhúng khăn ướt, kéo tay cô lau giúp.