Lúc ngang qua chiếc bếp lò đang đun nước, cô do dự vài giây, nhưng vẫn xoay chuyển bếp lò và ấm nước phòng tắm.
Bây giờ lạnh lắm, nếu chuyển bếp lò phòng tắm để sưởi ấm, thì đến sắt cũng chịu nổi.
Kết quả, khi Hoắc Tiếu thu dọn hành lý xong, tìm bộ quần áo mà vợ may cho đến nhà tắm, đẩy cửa , nóng phả thẳng mặt .
Hoắc Tiếu nhanh chóng đóng cửa treo quần áo sạch lên, mới chú ý đến chiếc bếp lò sắt đặt trong góc phòng.
Bếp vẫn đang cháy, bên còn một nồi nước sôi sùng sục.
Không cần nghĩ cũng mấy thứ là do vợ chuẩn cho.
Nhìn qua bộ quần áo mới vợ cho , tâm trạng vui vẻ của lập tức lan đến đầu máy khóe mắt.
Pha nước ấm tắm thôi!
Sau khi rửa trôi hết những bụi bặm, mệt mỏi đường, cả Hoắc Tiếu trở nên khoan khoái hơn nhiều.
Khi về nhà chính, khẽ liếc mắt sang căn phòng ở chái tây - nơi ngủ.
Thấy đèn trong phòng tắt, đoán bà ngủ , bèn lập tức sang căn phòng ở chái đông.
Thế nhưng khi , lo vợ quen với sự xuất hiện đột ngột của , nên Hoắc Tiếu do dự mấy giây, đó đưa tay gõ cửa.
Gõ xong, đợi vài giây mới đẩy cửa .
Vân Mộng Hạ Vũ
Trong phòng vẫn còn thắp đèn dầu.
Điều khiến Hoắc Tiếu cảm thấy ngạc nhiên là, cô vợ vốn tưởng sẽ căng thẳng, sẽ hổ, sẽ thẹn thùng, lúc đang ngủ say.
Còn ngủ đến độ gò má ửng hồng nữa chứ.
Hoắc Tiếu nhẹ nhàng xuống mép giường, vợ mà dở dở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-ta-cuom-tien-bo-tron/chuong-81.html.]
Cũng may cô còn chừa chỗ cho .
“Em vô tư thật đấy.” Mãi một lúc lâu , Hoắc Tiếu mới vươn ngón tay thon dài , khẽ chọc giữa trán vợ mới thổi tắt đèn, ở mé ngoài giường.
Hôm .
Năm rưỡi sáng.
Lận Đình mới ngủ ba tiếng đồng hồ, nay tiếng đập cửa ồn ào đánh thức.
Trong lúc nửa tỉnh nửa mơ, cô bực bội trở .
Bên cạnh chợt vang lên giọng trầm khàn của một đàn ông: “Em ngủ tiếp , để ngoài xem .”
Giọng nhẹ, thậm chí xen lẫn chút dịu dàng, nhưng vẫn khiến Lận Đình bừng tỉnh giấc.
Cô lập tức bật dậy, khi rõ dáng vẻ của đàn ông đang mép giường xỏ giày, cô mới thở phào: “Ồ, đúng , kết hôn mà.”
Hoắc Tiếu: “...”
Hoắc Tiếu ho nhẹ một tiếng, cố gắng nuốt tiếng sắp lên đến miệng xuống, giơ tay ấn cô , kéo chăn cho cô mới : “Cẩn thận nhiễm lạnh, bây giờ mới hơn năm giờ thôi, em ngủ tiếp .”
Lận Đình hổ kéo chăn lên trùm kín , chỉ để lộ mỗi đôi mắt: “Anh nhanh mở cửa .”
Thế nhưng Hoắc Tiếu vội vã rời , mà kéo chăn xuống, đợi đến khi mắt, mũi, miệng của vợ lộ , mới dậy ngoài.
Sau khi tiếng đóng cửa, Lận Đình giường ảo não đưa tay xoa xoa huyệt thái dương.
Tối hôm qua khi giường, cô căng thẳng, lăn qua lộn một lúc lâu vẫn nên gì.
Hai đúng là vợ chồng hợp pháp, thế nhưng Lận Đình độc từ trong bụng cách nào thản nhiên đến bước cuối cùng, chỉ nghĩ thôi mà cô thấy da đầu tê dại .
Không thể trách cô bảo thủ , thật sự thì từ bé đến lớn, cha cô quản lý và giáo dục nghiêm khắc.