Xuyên làm pháo hôi - Ta trở thành ngoại thất của tướng quân - Chương 139:---Tháng này chính là một ngày vô cùng tốt lành
Cập nhật lúc: 2025-08-24 13:04:04
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cùng lúc đó, hôm nay cũng là ngày đại hôn của Nhị thiếu gia Vương gia và Tần Diêu Dao .
Chuyện tình của hai đây cũng bách tính kinh thành ngợi khen dứt.
Nay đại hôn, trùng ngày Hoắc tướng quân hạ sính.
Chúng nhân càng tránh khỏi việc đem so sánh.
Chỉ thấy đội ngũ rước Tần Diêu Dao của Vương gia vặn đụng độ đội ngũ hạ sính của Hoắc Vân Đình Nam Thành đại lộ.
Không chỉ quy mô của hai đội ngũ khác biệt.
Ngay cả gả trang của Tần gia cũng ít đến đáng thương, thể so sánh với sính lễ của Hoắc Vân Đình.
Chúng nhân khỏi xót xa cảm thán, “Tần gia chỉ cho ngần gả trang thôi ?”
“Đâu chỉ , Vương gia tổng cộng chỉ xuất hai mươi gánh sính lễ, Tần gia tức đến sắp c.h.ế.t , thể nguyện ý xuất nhiều hơn chứ?”
“Ai, đám cưới còn bằng cảnh hạ sính của khác, Vương gia và Tần gia đều là gia đình quyền quý, ai mà ngờ điều chứ!”
“Xì! Gia đình quyền quý gì chứ, chẳng qua chỉ là tùy tiện góp với thôi, mấu chốt sính lễ bao nhiêu, mà là xem để tâm !”
Hai đội ngũ nhanh chóng lướt qua .
Tần Diêu Dao trong kiệu rõ mồn một những lời bên ngoài.
Giờ đây nàng cũng hối hận khôn nguôi, nhưng bây giờ gì cũng muộn .
Vương gia dù cũng là một gia đình quyền quý, gả qua đó dù cũng hơn là am ni cô.
Đợi một trăm hai mươi tám cỗ gả trang đều khiêng Giang phủ, cả Giang gia đều khỏi trố mắt kinh ngạc sính lễ khổng lồ .
“Cái , cái bao nhiêu gánh , nhiều thế .”
Giang Đường cũng ngây , “Ta cũng nữa.”
Bạch Mai Mai vốn dĩ luôn điềm tĩnh cũng hoảng hốt, “Nhiều sính lễ như , gả trang của chúng sơ sài quá ? Hay là chúng nghĩ cách khác .”
Giang gia đó tịch biên gia sản, hiện tại chỉ gả trang của Bạch Mai Mai và Tô Xu giữ .
Dù Giang Đường hai năm nay cũng tự kiếm ít, nhưng cũng thể lấp đầy trận thế lớn như của Hoắc Vân Đình .
Mấy đang chuyện, Hoắc Vân Đình bỗng nhiên bước từ ngoài cửa.
“Bái kiến nhạc phụ, nhạc mẫu đại nhân.”
“Nhạc phụ nhạc mẫu đại nhân yên tâm, gả trang của Đường nhi chuẩn xong cả , tối nay sẽ cho đưa đến.”
Giang Định Viễn và Bạch Mai Mai , “Cái , cái hợp.”
Hoắc Vân Đình khẽ Giang Đường, “Không gì là hợp cả, của chính là của Đường nhi, dù chúng cũng sắp là một nhà .”
Giang Đường khẽ giật , kìm mà bật trong lòng.
Không ngờ, Hoắc Vân Đình nghĩ giống nàng.
Vốn dĩ, nàng cũng định lấy tiền riêng của đưa cho Hoắc Vân Đình, nhờ đưa tới.
Trước đây ở Thanh Phong Trại, gian của nàng thu thập ít vàng bạc châu báu.
Hai năm nay, nàng thực cũng kiếm khá nhiều.
nếu nàng tự lấy , sợ khác nghi ngờ.
Vì Hoắc Vân Đình hiện giờ chuẩn xong, thì cứ dùng của .
Dù đợi nàng gả qua đó, cũng sẽ thiếu của .
Nghĩ đến đây, Giang Đường liền đồng tình , “Cha Nương , con thấy cứ như ạ.”
Thấy Giang Đường cũng đồng ý, hai lão cũng tiện thêm gì nữa.
“Được, đợi cha Nương gom đủ, sẽ bù cho các con.”
Thương lượng xong gả trang, Hoắc Vân Đình liền trực tiếp cùng hai lão thương lượng về hôn kỳ.
“Nhạc phụ nhạc mẫu, cuối tháng là một ngày , muộn hơn nữa e rằng trời sẽ quá nóng, đến lúc đó Đường nhi mặc giá y dày nặng sợ là sẽ chịu nổi.”
Giang Định Viễn và Bạch Mai Mai , rể cũng quá sốt ruột .
“Cuối tháng Ba cũng chỉ còn nửa tháng nữa, e rằng kịp chuẩn .”
Hoắc Vân Đình mím môi , “Không cả, chuẩn từ lâu , tuyệt đối kịp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-lam-phao-hoi-ta-tro-thanh-ngoai-that-cua-tuong-quan/chuong-139-thang-nay-chinh-la-mot-ngay-vo-cung-tot-lanh.html.]
Thấy vẻ sốt ruột của , những bên cạnh nhịn mà che miệng khúc khích.
Hai lão cũng đành gật đầu, “Được, thì cuối tháng Ba .”
Từ biệt , Hoắc Vân Đình cuối cùng cũng đầu tiên đường hoàng theo Giang Đường về viện của nàng.
Vừa nhà, Hoắc Vân Đình sốt ruột từ trong lòng lấy chiếc vòng tay, đưa đến mặt Giang Đường.
Giang Đường thấy kìm mà kinh ngạc thốt lên, “Chiếc vòng quá!”
Mặc dù trong gian của nàng ít bảo bối vòng tay, nhưng đây vẫn là chiếc vòng duy nhất mà nàng thấy kìm lòng .
Hoắc Vân Đình nhẹ nhàng kéo tay nàng, đeo chiếc vòng cho nàng.
“Chiếc vòng là thứ mà mẫu yêu thích nhất lúc sinh thời, cũng bà cất giữ cẩn thận, chính là để một ngày thể tặng cho con dâu của bà.”
Giang Đường nam nhân cao lớn mặt những lời , kìm mà cay sống mũi.
Vô cớ cảm thấy xót xa cho Hoắc Vân Đình.
“Chiếc vòng con thích, cảm ơn , gia đình con cũng là gia đình , con cũng sẽ mãi mãi ở bên cạnh .”
Hoắc Vân Đình khẽ gật đầu, nhẹ nhàng ôm nàng lòng.
Khẽ “Ừ” một tiếng, “Được.”
Một bên khác.
Cửu công chúa khi hôm nay Hoắc Vân Đình đến Giang gia hạ sính lễ.
Tức giận đến mức đập phá tan nát vật trong phòng.
Như vẫn hả giận, nàng còn đá đ.ấ.m hai nha bên cạnh để trút giận.
“Phụ hoàng thật là hồ đồ, rõ ràng hứa với , mà mới qua mấy tháng, kết quả thành lời suông?!”
Hai nha , sợ hãi quỳ xuống xin tha.
“Công chúa, lời thể , vạn nhất khác thấy thì”
“Ta khạc nhổ, cứ đấy, dù đó bây giờ cũng chỉ là một kẻ sắp c.h.ế.t thôi, cả ngày chỉ sắc mặt khác.”
Hai nha vội vàng canh giữ ở cửa, sợ rằng đến.
Nếu khác thấy, Cửu công chúa e rằng lãnh cung bầu bạn với mẫu của nàng .
Đến lúc đó chỉ sợ bản cũng liên lụy.
Cửu công chúa đập phá mệt , đánh chửi mệt , cuối cùng cũng mắng chửi mệt .
Lúc mới phịch xuống chiếc ghế bên cạnh, mặt mày xám ngoét như tro tàn.
Một lúc lâu , nàng bỗng nhiên bật phắt dậy.
“Nếu phụ hoàng chịu giúp , thì tự động thủ, triệt để hủy hoại nàng , xem Hoắc Vân Đình còn cưới ?!”
Ngày thứ hai khi hạ sính.
Hoắc Vân Đình liền đưa Giang Đường cùng về Ninh Quốc Hầu phủ.
Dự định đưa Giang Đường gặp tổ mẫu.
Giang Đường cảm thấy vô cùng ngại ngùng, vốn dĩ khi về kinh sớm nên đến , chỉ là lúc đó phận của nàng và nhà đều khá nhạy cảm, tiện chủ động đến thăm.
Lần đến, Giang Đường còn đặc biệt chuẩn ít điểm tâm, cùng vài món ăn vặt.
Định đem đến cho tổ mẫu của Hoắc Vân Đình nếm thử.
Hai đến viện của tổ mẫu, lão phu nhân thấy Giang Đường liền vội vàng gọi nàng đến.
“Đến , hơn một năm gặp, sắc mặt con càng thêm hồng hào, đây còn luôn lo lắng con theo Đình nhi đến nơi xa xôi như , chẳng chịu bao nhiêu khổ cực .”
Giang Đường khẽ , “Không , Vân Đình chăm sóc con, chịu khổ gì cả.”
“Thế thì .”
Nói đoạn, lão phu nhân tủm tỉm kéo tay Giang Đường hỏi về chuyện hai ở biên cương.
Mà Hoắc Vân Đình thì khô khan một bên.
Lão phu nhân thấy , khỏi đuổi , “Nếu con việc thì cứ , ở đây trông chừng sẽ chuyện gì , yên tâm, sẽ thiếu của nó một sợi tóc nào.”
Hoắc Vân Đình nắm tay nhẹ ho một tiếng, “Tôn nhi hôm nay việc gì, ở đây bầu bạn với tổ mẫu.”
---