Xuyên Nhầm Sách Ngược Luyến ta bị Vương gia sủng lên tận trời - Chương 21: ---Hoa khôi

Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:20:00
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày hôm đó, Hách Liên Hàn vốn đang ở thư phòng phê duyệt tấu chương, , trong đầu luôn ngừng vang vọng câu khi hòa ly, cầu về cầu đường về đường” của Mộ Lăng Sương.

 

Cả giày vò đến tâm thần bất an, bực bội thôi, tay cầm bút lông vẫn mãi thể đặt xuống.

 

Hắn tức giận ném bút: “Trên đời phụ nữ gả cho bổn vương nhiều như cá diếc qua sông, nàng thật sự cho rằng bổn vương thể thiếu nàng ?!”

 

Hắn nhớ đến lời Thái tử , cái gì mà bảng xếp hạng những nam nhân kinh thành quý nữ gả nhất.

 

Hắn truyền lệnh gọi thị vệ cận: “Tiêu Túc!”

 

“Thuộc hạ mặt!” Tiêu Túc nhanh chóng xuất hiện quỳ đất: “Vương gia, gì phân phó?”

 

Ảnh vệ là thị vệ cận trực thuộc hoàng thất Hách Liên tộc, Tiêu Túc chính là thống lĩnh ảnh vệ trướng Hàn Vương.

 

Ảnh vệ chỉ trung thành tuyệt đối, mà còn sở hữu thủ phi phàm, và đặc quyền tham gia chính sự. Ảnh vệ chịu trách nhiệm thu thập tình báo và bảo vệ tính mạng của trong hoàng thất, bình thường sẽ ẩn , chỉ xuất hiện khi cần thiết.

 

“Ngươi , trong giới tiểu thư quan kinh thành cái bảng xếp hạng nam nhân gả nhất gì đó ?”

 

“Ơ…” Tiêu Túc nghẹn lời, Vương gia tự nhiên hỏi chuyện ?

 

Hách Liên Hàn nguy hiểm nheo mắt: “Ngươi đúng ?”

 

Tiêu Túc đành run rẩy kể chi tiết chuyện bảng xếp hạng cho Hách Liên Hàn … Hách Liên Hàn xong, bàn tay đột nhiên đập mạnh xuống một góc án thư bằng gỗ đàn hương, góc bàn lập tức hóa thành tro bụi…

 

“Cái gì mà bổn vương tính tình bạo ngược vô thường? Không hiểu phong tình? Không dỗ dành con gái? Không duyên với phụ nữ?!”

 

Một loạt câu hỏi, phản ánh đầy đủ sự tức giận của Hách Liên Hàn lúc , hận thể ăn tươi nuốt sống .

 

Tiêu Túc lau một vệt mồ hôi lạnh: “Vương gia, bớt giận, những lời của đám đàn bà đó tuyệt đối đừng để trong lòng, bọn họ cái gì chứ? Vương gia ngàn vạn đừng so đo với đám phụ nữ thiển cận đó…”

 

“Bổn vương thực sự tệ đến ?” Giọng điệu của Hách Liên Hàn mang theo vài phần thất vọng.

 

Bình thường chuyên tâm chính sự, quả thực hiếm khi để ý đến chuyện tình cảm nam nữ, nhưng Mộ Lăng Tuyết là một ngoại lệ.

 

Hắn thật sự ánh sáng ban ngày chói chang, đám phụ nữ rảnh rỗi còn bày những chuyện bẩn thỉu như xếp hạng, quả thực là ức h.i.ế.p quá đáng!

 

Thấy Vương gia như , Tiêu Túc chút đành lòng: “Hay là thế , thuộc hạ sẽ sắp xếp ngay, đảm bảo ngày mai Vương gia vững vị trí một bảng xếp hạng ạ…”

 

“Thôi , thôi .” Hách Liên Hàn xua tay.

 

Rồi lạnh: “Bọn chúng dám bổn vương duyên với phụ nữ ? Hôm nay bổn vương sẽ cho chúng thấy tận mắt…”

 

Mộ Lăng Sương thấy Hách Liên Hàn vội vã khỏi Vương phủ, đột nhiên một dự cảm lành, bèn đó tìm hạ nhân hỏi thăm một chút.

 

Không hỏi thì , hỏi mới giật , Vương gia thanh lâu!

 

Mộ Lăng Sương trong lòng thắt , bởi vì nàng nhớ trong tiểu thuyết nguyên tác một đoạn về thanh lâu, là nam chủ vì công khai sỉ nhục nữ chủ, mang một hoa khôi từ thanh lâu về thị !

 

Hoa khôi ỷ sự sủng ái của nam chủ, ức h.i.ế.p đ.á.n.h đập nữ chủ yếu đuối của chúng , cuối cùng ngược thê t.h.ả.m một trận!

 

Một canh giờ , Mộ Lăng Sương một bộ nam trang tuấn tú, cửa “Vạn Giao Lâu” – chốn ăn chơi lớn nhất kinh thành, khoan thai phe phẩy chiếc quạt xếp trong tay.

 

Nhiệm vụ của Mộ Lăng Sương là ngăn chặn nữ phụ độc ác hoa khôi nhập phủ từ gốc rễ, tránh bi kịch xảy !

 

Với nhiều năm kinh nghiệm trong nghề, Hồng di nhận vị công tử mặc gấm vóc sang trọng mắt là một vị kim chủ giàu xuất quý tộc, vội vàng tươi dẫn Mộ Lăng Sương lên phòng riêng ở lầu hai.

 

“Không công tử nhạc là…”

 

Mộ Lăng Sương dùng quạt gõ gõ bàn: “Gọi hoa khôi xinh nhất ở đây của các ngươi đến.”

 

“Cái …” Hồng di lộ vẻ khó xử, “Tối nay cô nương Phù Dung còn một buổi biểu diễn tài nghệ, sắp bắt đầu , lúc e rằng tiện tiếp khách.”

 

Mộ Lăng Sương nhẹ nhàng ném một tờ ngân phiếu, "Ba ngàn lượng cầu kiến Phù Dung cô nương một mặt, một khúc nhạc, tuyệt đối chậm trễ buổi biểu diễn."

 

Tư thế ném ngân phiếu tiêu sái, nhưng trong lòng đau xót, tháng tiêu sạch !

 

"Được thôi!" Hồng Di vui vẻ đút ngân phiếu túi, "Công tử đợi lát, Phù Dung cô nương sẽ tới ngay."

 

Hồng Di tủm tỉm ngoài, một lát , Phù Dung cô nương ôm đàn nhẹ nhàng bước đến. Nàng mặc váy lụa sa màu xanh lục, sắc mặt như hoa đào, quả nhiên là một mỹ nhân tựa sen nở.

 

"Công tử khúc gì? Mau lên , Vương gia vẫn đang đợi ." Phù Dung thúc giục với vẻ khinh thường, nếu Hồng Di cứ nằng nặc bảo nàng tới, nàng chẳng rảnh mà để tâm. Nàng chỉ một lòng mong nhanh chóng đàn xong khúc nhạc để lên đài, cơ hội Vương gia để mắt tới.

 

"Hề hề..." Mộ Lăng Sương mong đợi xoa xoa tay, dồn Phù Dung góc tường, với ý đồ bất chính: "Mau cởi y phục của nàng ..."

 

"Á..."

 

Trung tâm Vạn Kiều Lâu là một đài ngọc trắng, đài, các vũ cơ yêu kiều uốn lượn đầy quyến rũ, theo tiếng nhạc tấu mà múa lượn, hầu như ánh mắt của tất cả nữ nhân trong lầu đều như hữu ý vô ý liếc nam tử đang đối diện đài ngọc trắng.

 

Chỉ là khí chất quý phái y tự nhiên trời sinh, vương miện ngọc vàng tím bó tóc, dung mạo tuấn lãng, quả là một công tử phong quang tễ nguyệt tuấn tú phi phàm, những nữ tử dung tục thế e rằng chẳng lọt nổi mắt y.

 

"Trong Vạn Kiều Lâu lớn đến , chỉ những tiện nhân dung tục ?"

 

Sau tấm rèm châu thủy tinh tinh xảo, Hách Liên Hàn lay động cây quạt xếp trong tay, ánh mắt hờ hững lướt nhẹ qua từng hàng mỹ nữ thanh lâu.

 

Các hoa khôi đưa mắt , ánh mắt của nam nhân cũng quá cao , các nàng đều là những mỹ nhân khiến vung tiền như rác trong lầu, y thành tiện nhân dung tục ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nham-sach-nguoc-luyen-ta-bi-vuong-gia-sung-len-tan-troi/chuong-21-hoa-khoi.html.]

"Vương gia, xin đợi một lát, Phù Dung cô nương đang trang điểm , sẽ tới ngay!" Hồng Di vội vàng xòa, trong lòng nghĩ, vị khách kỳ lạ nhạc rốt cuộc còn mất bao lâu nữa?

 

Đây chính là Hàn Vương gia tôn quý, một lão bà chủ thanh lâu nhỏ bé như dám đắc tội y, sớm nên tham cái lợi nhỏ ba ngàn lượng !

 

Cái gì? Nam tử dung mạo tuấn mỹ như thần là một Vương gia phận tôn quý ư?!

 

Các hoa khôi đều kinh hãi.

 

Rất nhanh, tiểu tư nhanh nhẹn bưng rượu và trân tu mỹ vị lên, một hoa khôi thanh lâu mạnh dạn cạnh Hách Liên Hàn, chậm rãi rót rượu cho y.

 

Rượu màu hổ phách nhạt từ bình rượu bạc đổ xuống, rót đầy chén ngọc bích.

 

Hoa khôi đưa chén ngọc bích đến bên môi Hách Liên Hàn: "Vương gia, xin dùng chậm."

 

Mùi son phấn nồng nặc hoa khôi xông khiến Hách Liên Hàn đầu óc choáng váng, y vui nhíu mày.

 

Trong đầu y vô cớ đột nhiên hiện lên bóng dáng một nữ nhân khác, nàng vĩnh viễn một mùi hương thoang thoảng...

 

Nghĩ đến đây, Hách Liên Hàn càng thêm phiền não bất an: "Cút —, bổn vương cần các ngươi hầu hạ, tất cả lui xuống!"

 

Nhìn những nữ nhân từng một bộ dạng nịnh nọt, y đột nhiên cảm thấy việc y đến thanh lâu vì lời đ.á.n.h giá của nữ nhân khác về y là một quyết định vô cùng sai lầm.

 

Các hoa khôi dọa đến hoa dung thất sắc, nam nhân căn bản phận các nàng thể xứng tầm...

 

Hồng Di cũng quát lớn: "Nghe thấy , các ngươi còn mau lui xuống!"

 

Các hoa khôi dùng khăn che mặt, dậm chân, cam lòng tình nguyện lui xuống.

 

Hồng Di cũng lo lắng, dùng quạt tròn quạt gió: "Vương gia ngài bớt giận, Phù Dung cô nương sắp lên đài ạ!"

Mèo con Kute

 

Hách Liên Hàn nâng chén ngọc bích lên, đặt bên môi, đột nhiên nhớ chén nữ nhân chạm , liền trực tiếp đổ rượu : "Đổi một chén khác!"

 

Hồng Di liên tục đáp , các tiểu tư vội vàng luống cuống bưng lên một chén ngọc bích mới.

 

Tiếng tơ trúc dừng , các vũ cơ hình nóng bỏng đài nối đuôi rút lui, trong vạn chúng mong đợi, hoa khôi Phù Dung cô nương che mặt bằng khăn voan nhẹ nhàng bước lên bậc ngọc.

 

Dưới đài, đông đảo khách khứa đang ngóng trông gọi to tên Phù Dung.

 

Hồng Di thấy Phù Dung cuối cùng cũng lên đài, trong lòng thở phào nhẹ nhõm: "Vương gia, nàng tới , tới ạ."

 

Mộ Lăng Sương đài đang căng thẳng, chút ngượng ngùng gượng vẫy tay chào hỏi khách khứa phía .

 

Không , nàng âm thầm tự cổ vũ trong lòng, hào quang nhân vật chính thì chắc sẽ vấn đề gì! để đề phòng, nàng vẫn chuẩn một khúc nhạc mang phong cách cổ xưa.

 

"Thời gian như thoi đưa

 

Một thoi dứt một thoi si

 

Tơ tình vạn chuyển

 

Từng sợi vướng loạn vẫn nào

 

Dệt một đoạn gấm thêu hoa

 

Hai cành liền cành đôi

 

Khó gửi gắm nỗi tương tư ..."

 

Một khúc nhạc kết thúc, khán giả đài chìm đắm trong đó, nhanh đó bùng nổ tiếng vỗ tay như sấm.

 

"Không hổ là hoa khôi Phù Dung cô nương!"

 

"Hát quá mất."

 

" , đúng ."

 

"Ha ha, đa tạ, đa tạ chư vị..." Nghe những lời khen ngợi , mũi Mộ Lăng Sương vênh lên như Pinocchio.

 

Ghê gớm thật, hổ là !

 

Sau tấm rèm châu thủy tinh trong suốt, Hách Liên Hàn nâng chén ngọc bích đặt bên môi, mắt chớp chằm chằm nữ tử áo xanh đài, uống cạn chén rượu quý, đột nhiên dùng sức bóp nát chén rượu, từng mảnh vỡ hóa thành bi thương.

 

"Vương gia, ngài bớt giận ạ!" Hồng Di thấy Vương gia còn bỗng nhiên đổi sắc mặt, sợ đến hoa dung thất sắc, "Không Phù Dung gì về Vương gia, nô gia xin bồi thường ngài!"

 

"Phù Dung?" Hách Liên Hàn hừ lạnh, "Đây Phù Dung cô nương gì cả, mà là Vương phi của bổn vương! Nàng trở thành hoa khôi trong Vạn Kiều Lâu, Hồng Di ngươi nhất nên cho bổn vương một lời giải thích hợp lý!"

 

"Á?! Cái ... cái nô gia cũng ạ! Nàng là Vương phi chứ?!" Hồng Di sợ đến mức liên tục lùi về mấy bước, nàng cẩn thận nhớ , tướng mạo và trang phục của vị công tử quả thật vài phần giống nữ tử. Hơn nữa tay hào phóng, ... Hàn Vương điện hạ là nhân vật mà nàng tuyệt đối thể đắc tội .

 

"Hôm nay một vị công tử tướng mạo đường đường đến lầu tìm hoa khôi, nô gia mắt kém, nhận nàng là Hàn Vương phi, nô gia đáng c.h.ế.t! Nô gia đáng c.h.ế.t mà..."

 

Lúc , một cô nương áo đỏ vội vã chạy tới: "Hồng Di, xong ! Phù Dung cô nương đ.á.n.h ngất trong sương phòng ! Y phục cũng lột sạch."

 

"Ôi chao, nữ nhi bảo bối của ! Vương gia, xem ." Nói Hồng Di lắc xuống.

 

Hách Liên Hàn đến đây, trong lòng hiểu rõ, vị Vương phi quả thực ngừng mang bất ngờ cho y ? Lại thể xông thanh lâu lột y phục của hoa khôi để mạo danh ư? Quả thật càng ngày càng thể hiểu nàng!

 

 

Loading...