Xuyên Nhầm Sách Ngược Luyến ta bị Vương gia sủng lên tận trời - Chương 26: Phục thị bản vương tắm rửa ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:20:05
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Về đến Vương phủ, nàng liền thấy Hách Liên Hàn sừng sững con đường tất yếu dẫn hậu viện, dường như đang đợi nàng, chẳng bao lâu .
Hắn vẫn kiêu ngạo như khi, : “Này, Mộ Lăng Sương, nàng ? Sao bây giờ mới về?”
“Ta Hoàng cung bái kiến Vương Hoàng hậu đấy, , đúng , còn gặp Duệ Vương gia nữa.”
Hắn bỗng nhiên sốt ruột: “Cái gì? Nàng gặp ư, khó nàng ?”
Nhớ cảnh Hách Liên Tu trêu đùa nàng, Mộ Lăng Sương nghiến răng nghiến lợi: “Sao chứ? Hắn còn cho uống độc d.ư.ợ.c nữa cơ mà?”
Hách Liên Hàn đ.á.n.h giá nàng từ xuống , căng thẳng hỏi: “Cái gì, nàng trúng độc ư? Có ?”
“Không , may mà độc d.ư.ợ.c thật. Ngươi căng thẳng gì?”
“Khụ khụ, bổn vương gì mà căng thẳng?” Hách Liên Hàn nghiêm mặt : “Nếu nàng , còn mau hầu hạ bổn vương tắm rửa?”
“Thì ngươi đợi ở đây, chính là để về hầu hạ ngươi?”
Giọng điệu vẫn ngạo mạn: “Có vấn đề gì ?”
“Không vấn đề gì, Vương gia phân phó thì đương nhiên vấn đề!” Mộ Lăng Sương gân xanh nổi đầy trán, nhịn! Vì ba ngàn lượng bạc tiền lương mỗi tháng, nàng nhất định nhịn!
Không chỉ là kỳ lưng thôi ? Kỳ c.h.ế.t ngươi !
Mèo con Kute
Trong Hàn Vương phủ một phòng tắm xa hoa xây riêng cho Hách Liên Hàn, chín cây cột chạm rồng đối diện với một bồn tắm tròn khổng lồ đang phun nước.
Trong làn khói lượn lờ, chỉ thấy Hách Liên Hàn cởi trần ngâm trong bồn tắm. Do luyện võ quanh năm, hình cao ráo tuấn tú, làn da màu lúa mì khỏe mạnh, cơ bụng đường nét rõ ràng, khiến khỏi liên tưởng lung tung.
Không thể phủ nhận, vóc dáng , hề thua kém các tiểu thịt tươi minh tinh của thế kỷ hai mươi mốt.
Mộ Lăng Sương lắc mạnh đầu, thể nghĩ lung tung, chỉ là một kỳ lưng đàng hoàng, dùng sắc dụ , cửa .
Hách Liên Hàn đang thoải mái nhắm mắt, ngâm trong làn nước suối nóng, Mộ Lăng Sương cầm một chiếc khăn tắm lớn, thầm mắng tên Vương gia ch.ó má trong lòng, dùng sức kỳ lưng cho .
Đây là đầu tiên tiếp xúc gần gũi kể từ hai dò xét tâm ý, vui mà chia tay.
“Dùng sức thêm chút nữa, Vương phi, nàng ăn no ?”
“Biết , Vương gia, ngài xem lực độ thế đủ ?” Nàng tăng thêm sức tay.
Hách Liên Hàn gật đầu: “Ừm, cũng tệ, dịch sang trái thêm chút nữa!”
“Ngươi...” Mộ Lăng Sương nghĩ đến tiền lương của , cố nén giận dùng sức kỳ một lúc, “Kìa, Vương gia, lưng ngài chút bẩn, đừng động đậy, kỳ sạch cho ngài!”
Hách Liên Hàn gì, lẽ là thoải mái đến ngủ quên mất, bỗng nhiên một trận đau đớn kịch liệt tỉnh giấc!
Hắn chợt mở mắt: “Mộ Lăng Sương, nàng đang gì ?”
“Kỳ lưng cho ngài đó mà, lưng ngài một chỗ bẩn, kỳ mãi mới sạch ! Ta tận tâm như mà ngài còn trách ?”
“Nàng kỹ xem, chỗ nàng kỳ chảy m.á.u ?”
Mộ Lăng Sương vô ý liếc xuống, chỗ kỳ đỏ thực sự bắt đầu rỉ máu, nàng thầm nghĩ, tên tiểu bạch kiểm yếu ớt đến thế, kỳ nhẹ tróc da ư?
Nàng dùng tay bịt chặt chỗ đang chảy máu, vô cùng cứng miệng: “Không... , Vương gia, kỳ sạch sẽ lắm mà!”
“Chỗ nàng kỳ đó là bẩn ư? Đó là một nốt ruồi lưng bổn vương! Nàng kỳ mất nốt ruồi của bổn vương !” Hách Liên Hàn giấu sự tức giận trong hàng mày.
Mộ Lăng Sương sợ đến ngẩn , mặt chất chồng một nụ nịnh nọt: “À, Vương gia, nốt ruồi của ngài quả nhiên là thiên phú dị bẩm, một tài hoa lạc! Nơi đây khói sương lượn lờ, thêm ánh sáng ban đêm , mới nhận mà!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nham-sach-nguoc-luyen-ta-bi-vuong-gia-sung-len-tan-troi/chuong-26-phuc-thi-ban-vuong-tam-rua.html.]
Vừa , nàng đưa tay bồn nước khuấy lên một vệt nước, miệng lẩm bẩm: “Nước lạnh , tìm thêm chút nước nóng cho ngài nhé, Vương gia ngài đợi một lát!”
Đây là chiêu trò quen thuộc của nàng, mỗi khi phạm là tìm cớ chuồn , đợi Hách Liên Hàn nguôi giận mới , tin chắc nàng cũng nhất định sẽ trốn thoát .
“Vương phi, đây là suối nước nóng, sẽ lạnh .” Hách Liên Hàn một tay kéo cổ tay nàng, “Đông” một tiếng, nàng còn kịp kêu lên, cả ngã nhào trong bồn nước, b.ắ.n tung tóe những đợt sóng...
Hách Liên Hàn cũng ôm lấy nàng trực tiếp chìm xuống đáy bồn, mái tóc dài đen như ngọc xõa , tựa như rong rêu dày đặc đang phiêu dạt trong nước theo làn sóng.
Dung nhan tuấn lãng như ngọc phóng đại vô hạn trong con ngươi nàng, Mộ Lăng Sương cảm thấy môi chợt lạnh buốt, nụ hôn của phủ xuống.
Môi mỏng mà mềm mại, mang theo chút lạnh lẽo, dần dần sâu thêm nụ hôn bá đạo ...
Nàng từ trong đôi mắt sâu thẳm của , thấy hình ảnh phản chiếu của chính nước...
“Ưm ưm... Buông ...”
Mộ Lăng Sương sắp thở nổi, trợn tròn mắt , dùng sức đ.ấ.m vai .
Một lát , Hách Liên Hàn mới luyến tiếc buông nàng , ôm lấy thể mềm mại của nàng nổi lên mặt nước.
Tim cũng đập thình thịch, cũng vì kìm lòng mà hôn nàng.
“Khụ khụ...” Mộ Lăng Sương ho khan vài tiếng, nhả nước tắm uống , hung hăng trừng mắt .
Nam chủ gần đây mà kỳ quái phách lối thế!
Hách Liên Hàn lau một vệt nước má, lồng n.g.ự.c vẫn phập phồng kịch liệt vì thiếu khí, l.i.ế.m liếm môi , dường như vẫn còn thỏa mãn.
“Đây là hình phạt vì nàng kỳ mất nốt ruồi phúc khí gia truyền của bổn vương.”
“Vương gia, hoàng gia các ngài còn gia truyền cái ?”
“Hửm? Nàng ý kiến?” Tay đang giữ eo nàng bỗng nhiên siết chặt thêm, ghé sát tai nàng, giọng khàn khàn: “Sao , Vương phi còn một nữa ?”
Nàng đương nhiên ý kiến, ý kiến còn lớn, nhưng chỉ dám lẩm bẩm nhỏ nhẹ dám .
“Người nữa là ngươi mới đúng chứ? Tên! Dâm! Tặc!” Mặt Mộ Lăng Sương lập tức đỏ bừng đến tận mang tai, thoát khỏi sự kiềm chế của , “Đông đông” bò lên bờ, bắt đầu vắt nước y phục của .
Hách Liên Hàn hào phóng thừa nhận: “ , bổn vương quả thực một nữa.”
Nếu nhớ nhầm, đây là thứ hai cưỡng hôn , tên Vương gia kiêu ngạo sẽ thật sự diễn màn “chân hương” đó chứ?!
Mộ Lăng Sương trực tiếp liếc một cái khinh bỉ: “Vương gia, canh giờ đến, cũng nên lui , ngươi tư cách chỉ huy gì nữa!”
Vừa Mộ Lăng Sương sải bước nhanh như băng ngoài điện, y phục của nàng ướt đẫm, bên chiếc cổ trắng nõn ẩn hiện đường cong yểu điệu.
Hách Liên Hàn sốt ruột, đáng c.h.ế.t! Chẳng lẽ nữ nhân định mặc như ngoài ư? Hắn vội vàng dậy khỏi bồn tắm gọi: “Mộ Lăng Sương!”
Mộ Lăng Sương đầu trừng mắt , một lúc lâu : “Vương gia, quần của ngài tụt .”
Hách Liên Hàn sững sờ, một làn mây đỏ nhanh chóng bò lên má, hẹp hòi : “Vậy mà nàng còn ? Còn mau .” Nói xong liền nhanh chóng kéo y phục mặc một cách vội vàng.
Mộ Lăng Sương nhắm mắt, nhớ bộ dạng bối rối của , trong lòng bỗng dâng lên một suy nghĩ: Hàn Vương phủ ngay cả một cơ cũng , tên khả năng vẫn là một trinh nam thuần khiết vì bạch liên hoa mà giữ trong sạch.
Khụ khụ, trêu chọc như lắm ?
Nói lẽ các ngươi tin, nhưng thực nàng thật sự thấy gì cả!