Xuyên Nhầm Sách Ngược Luyến ta bị Vương gia sủng lên tận trời - Chương 63: Tiểu Tài Mê ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:21:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm đó, trong thư phòng.
“Tiêu Túc.”
“Thuộc hạ mặt, Vương gia gì phân phó.”
Hách Liên Hàn xoa xoa cằm: “Ngươi thấy… nữ nhân thường thích loại quà nào?”
Tiêu Túc lời của Vương gia dọa cho giật , Vương gia tặng quà để dỗ Vương phi vui ? Lần xem như khai sáng !
Thế nhưng, câu tiếp theo của Hách Liên Hàn dội cho một gáo nước lạnh.
“Sương Nhi mấy phen gặp ám sát, thật sự quá nguy hiểm. Bảo nàng bây giờ bắt đầu luyện công thì chút thực tế, ngươi xem, bổn vương nên tặng nàng một bộ nhuyễn giáp để phòng ?”
“… Khụ khụ, tuy thuộc hạ cũng kinh nghiệm về chuyện tặng quà cho nữ tử, nhưng nghĩ nữ nhân nào sẽ thích thứ đồ . Ngài là tặng thứ khác ?”
Y trừng mắt : “Vậy ngươi xem nên tặng gì?”
Tiêu Túc suy nghĩ một lúc cũng đáp án: “Hay là để giúp ngài hỏi nha cận của Vương phi là Tứ Hỉ, nàng chắc chắn sở thích của Vương phi.”
Hách Liên Hàn gật đầu: “Ngươi lý, gọi Tứ Hỉ đây.”
Một lát , Tứ Hỉ bước tới cúi hành lễ: “Nô tỳ Tứ Hỉ bái kiến Vương gia, Vương gia gì phân phó?”
“Bổn vương gọi ngươi đến, chính là hỏi ngươi, Vương phi nàng thích những gì?”
Tứ Hỉ chút suy nghĩ đáp lời: “Tiền. Vương phi nàng mỗi tối khi ngủ đều kiểm kê một lượt tài sản của .”
“…”
Y chút nản lòng: “Tuy tiền bổn vương cả đống, nhưng nếu trực tiếp tặng tiền thì vẫn chút kỳ lạ đúng ? Chuyện còn bằng tặng nhuyễn giáp nữa.”
Tứ Hỉ chợt hiểu : “Ôi, Vương gia hóa là tặng quà cho Vương phi ?”
“ , ngươi cao kiến gì ?”
“Vương phi nghĩ gì nô tỳ cũng đoán , nhưng mỗi tối ngoài đếm tiền , nàng còn tủm tỉm một quyển sách. Nô tỳ chữ, trong sách gì, nô tỳ thể mang sách đến, Vương gia xem lẽ sẽ chút gợi ý.”
“Chà, nàng còn sách ? Chuyện thật hiếm . Ngươi mau lấy đến đây cho bổn vương xem.”
Tứ Hỉ: “Dạ, nô tỳ tuân lệnh.”
Một lát , Tứ Hỉ mang một quyển sách đến, Hách Liên Hàn sốt ruột lật , khi rõ nội dung sách thì liền ngây .
Y chút hận sắt thành thép thở dài: “Bổn vương cứ nghĩ nàng hứng thú sách? là đ.á.n.h giá quá cao nàng .”
Tiêu Túc cũng tò mò ghé đầu xem, cũng ngây , vì đây là một quyển sổ ghi chép, đó rành rành :
Ngày… tháng…, cháu Vương Tổng quản mượn năm mươi lượng tiền, trả;
Trương Đại trù đ.á.n.h bạc thua mười hai lượng, đến nay trả;
Ảnh vệ Tiểu Hắc đ.á.n.h bạc thua năm lượng bạc, trả (gạch bỏ), trả…
Thấy Tiêu Túc tức giận, ảnh vệ Tiểu Hắc dám tự ý rời vị trí, còn tham gia đ.á.n.h bạc nữa!
Trên sổ sách là một chuỗi dài các tên , gần như bao gồm tất cả hạ nhân trong Vương phủ. Hách Liên Hàn lấy lạ nàng còn cho khác mượn tiền, kỹ , ồ, hóa phía còn ghi chú lãi suất cao ngất ngưởng.
Quả nhiên là một tiểu tài mê, thật bó tay với nàng.
Hách Liên Hàn quẳng quyển sổ cho Tiêu Túc: “Ghi tất cả những trả tiền trong sổ , bảo bọn họ trong tháng trả hết tiền, trả cả gốc lẫn lãi!”
“Dạ, Vương gia.”
Tứ Hỉ cũng ngờ đây là sổ ghi chép, nịnh nọt đúng chỗ, liền vội vàng hiến kế, chuộc .
Mèo con Kute
Tứ Hỉ vui vẻ : “ , hôm nay là đêm Giao Thừa Nhỏ, tối nay Kinh đô còn hội đèn lồng nữa, đặc biệt náo nhiệt, Vương phi chắc chắn sẽ thích, nàng ở hội đèn lồng xem trúng thứ gì, ngài mua cho nàng là !”
Hội đèn lồng? Nàng chắc sẽ thích nhỉ…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nham-sach-nguoc-luyen-ta-bi-vuong-gia-sung-len-tan-troi/chuong-63-tieu-tai-me.html.]
————
Trở về Tử Trúc Uyển, miệng Tứ Hỉ ngừng líu lo: “Vương phi, tối nay Kinh đô một hội đèn lồng long trọng, Vương gia hẹn ngài cùng thưởng thức đó!”
“Hội đèn lồng? Chắc chắn sẽ náo nhiệt, còn nhiều món ngon nữa, ! Ta !”
“Được ạ, nô tỳ sẽ trang điểm thật cho ngài.”
“ , trở thành nổi bật nhất con phố !”
Đôi bàn tay khéo léo của Tứ Hỉ vấn cho nàng một búi tóc tinh xảo, mấy lọn tóc xanh biếc tết thành hai b.í.m tóc nhỏ rũ xuống n.g.ự.c một cách tùy ý, toát lên vẻ lanh lợi, đáng yêu khôn tả.
Sau khi trang điểm xong, ngay cả Tứ Hỉ cũng nhịn cảm thán: “Hôm nay Vương phi thật là xinh , nữ nhi vì yêu mà , Vương gia thấy chắc chắn sẽ vui mừng trong lòng.”
, đây coi như là hẹn hò đầu tiên của hai họ khi chính thức xác định quan hệ nhỉ?
Sao nàng còn cảm thấy lo lắng ?
Nàng thầm tự cổ vũ bản : Mộ Lăng Sương, ngươi là một hiện đại tư tưởng vượt trội. Tuy ngươi trông vẻ là một lão tài xế kinh nghiệm đầy , nhưng thực ngươi chỉ là một nữ thanh niên độc lớn tuổi, nhưng ăn thịt heo thì cũng thấy heo chạy , hai đều thành , chỉ là hẹn hò thôi, ngươi lo lắng cái quái gì!
Nghĩ đến đây, nàng bình tĩnh hơn nhiều: “Tứ Hỉ, đưa son cho , sẽ vẽ kiểu môi chúm chím tươi đang thịnh hành nhất hiện nay!”
Sau khi trang điểm xong, hầu nịnh hót Tứ Hỉ kinh ngạc che miệng: “Vương phi, dung nhan của ngài lúc thật sự như tiên nữ giáng trần, ngài đây là mê hoặc Vương gia đến thần hồn điên đảo !”
————
Hương thơm thoang thoảng phiêu tán khi trăng lặn về tây, trời dần tối, phố xá Kinh đô phồn hoa tấp nập qua , khắp nơi đều treo những chiếc đèn lồng đủ kiểu dáng.
Khi Hách Liên Hàn xuất hiện mặt Mộ Lăng Sương, nàng liền sáng mắt. Hôm nay y mặc một bộ y phục màu trắng ngà, do trời đông, cổ áo còn một vòng lông trắng, vô cùng xa hoa.
Mái tóc đen nhánh búi cao bằng kim quan, ánh mắt càng thêm thanh thoát, ánh đèn, y tỏa một khí chất cao quý.
Bình thường y luôn thích mặc đồ đen để tỏ vẻ lạnh lùng, thỉnh thoảng mặc đồ trắng, chút phong thái của một công tử phong nhã.
Nàng thừa nhận thích y, khuôn mặt trời ban ít nhất cũng chiếm tám mươi phần trăm lý do.
Cùng lúc đó, Hách Liên Hàn trong lòng cũng vô cùng hài lòng với trang phục hôm nay của nàng, y bước tới mấy bước: “Khụ khụ, Sương Nhi, hôm nay nàng ăn diện…”
“Thế nào? Xinh chứ? Có thấy chỗ nào khác biệt ?” Nàng còn cố ý chỉ đôi môi của .
“Rất … chỉ là, miệng nàng sưng ?”
“…” Phí! Ngươi mới sưng đó! Thôi , y là cổ đại, thể trông mong y hiểu thẩm mỹ của hiện đại.
“Bùm——” một tiếng, một chùm pháo hoa bất ngờ bùng nổ trời, những đốm lửa nhỏ li ti rơi vãi khắp nơi, bầu trời đen kịt cũng pháo hoa chiếu sáng rực rỡ như ban ngày.
“Thả pháo hoa kìa! Thả pháo hoa kìa!” Một đám trẻ con nghịch ngợm cầm đèn lồng đuổi nô đùa phố.
Hách Liên Hàn tiến tới mấy bước, tự nhiên nắm lấy tay nàng: “Pháo hoa đang b.ắ.n đó, thôi, chúng bờ sông xem, cảnh ở đó hơn nhiều.”
Chúng … cứ thế mà nắm, nắm tay … mà, tay y thật lớn và ấm áp…
Hai đến bên cầu, mặt hồ trôi vô đèn hoa sen, ven bờ chen chúc như nêm, vô đèn lồng mang theo ước nguyện chầm chậm lay động, lúc , bầu trời là những đóa pháo hoa rực rỡ tranh khoe sắc, những tàn lửa bay theo gió, tựa như những vì trời rơi xuống mặt nước…
“Đẹp quá…” Nàng cảm thán.
Khoảnh khắc tiếp theo, y siết chặt vòng tay ôm lấy eo nàng, cúi hôn lên đôi môi mềm mại , nuốt chửng lời của nàng, trái tim đập thình thịch, giữa hai chóp mũi vương vấn thở nồng nàn của , ngay cả khí cũng ngọt ngào.
Sau lâu, hai mới tách , vành tai Mộ Lăng Sương đỏ ửng.
Để phá vỡ bầu khí ngượng nghịu , nàng chỉ về phía : “Chúng chợ phía dạo nữa .”
“Được.” Y nở một nụ mãn nguyện, hai sóng vai bước , từ đầu đến cuối tay họ vẫn luôn nắm chặt.
“Sương Nhi, hôm nay ước nguyện linh nghiệm, nàng ước gì ?”
“Không , nếu ước nguyện gì trực tiếp cầu xin , chẳng sẽ thành hiện thực nhanh hơn cả ông trời ?”
Y xoa cằm: “Hình như, cũng lý đó.”