XUYÊN NHẦM SÁCH TÔI TRỞ THÀNH ĐẠI PHÚ BÀ - Chương 153

Cập nhật lúc: 2025-12-06 02:37:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hồ Trân Trân : "Cơ hội xem kịch thần tượng real-life thế lúc nào cũng ."

Trần Khai khựng , bất đắc dĩ đẩy gọng kính lên: "Làm gì bộ phim thần tượng nào mà nam chính bốn mươi tuổi."

"Vậy thì đây là một vở kịch cẩu huyết thời trung niên." Hồ Trân Trân nhún vai: "Gọi Bác sĩ Chu cùng chúng . Đến đó xem tình hình thế nào, Ôn Lệ vẫn còn đang ốm đấy."

Giang Thầm ngoan ngoãn bên cạnh cô ăn dâu tây, liền giơ tay: "Mẹ ơi, con cũng !"

Trần Khai thấu ý đồ hóng hớt của bà chủ, nhưng một lời, im lặng gọi Lưu An chuẩn xe.

Bà chủ xem trò vui, những cấp như họ đương nhiên hài lòng.

Hơn nữa, bản cũng tò mò xem vở kịch .

Khi họ đến nơi, vở kịch gần hạ màn.

"Mẹ nó, đôi cẩu nam nữ tụi bây đúng là lũ vô lương tâm!"

"Tao xem mày như em ruột thịt, mà mày dám tơ tưởng đến phụ nữ của tao!"

"Còn cái thứ ch.ó má ăn cây táo rào cây sung như mày, dám nhận kẻ thù cha! Tao là bố mày đấy, mà mày còn chẳng thèm quan tâm tao lấy một . Bấy lâu nay tao đối xử với mày như thế, tất cả đều đổ xuống sông xuống biển hết !"

Trong phòng chỉ thấy tiếng Đồng Thụ gào thét, qua thì đang chiếm ưu thế về mặt lý lẽ.

Nếu Hồ Trân Trân con riêng với hai phụ nữ khác, lẽ cô cảm thấy thương hại cho .

Không một ai trong phòng ngắt lời, cứ để mặc tùy ý phát tiết.

Hồ Trân Trân thích loạn, càng cái giọng oang oang đó, cô gõ nhẹ cửa đẩy cửa bước .

"Này! Đồng tổng, dám xông nhà thế? cảnh cáo đừng loạn ở đây."

Đồng Thụ đầu, thấy cô, lửa giận lập tức xông thẳng lên đỉnh đầu.

Hắn chỉ tay thẳng mặt Hồ Trân Trân mà gầm lên: "Tất cả là tại mày! Mày hại tao tan cửa nát nhà, nếu mày..."

Nếu cô, Đổng Soái sẽ thể thoát khỏi sự kiểm soát của , Ôn Lệ ốm yếu bệnh tật cũng sẽ cơ hội rời khỏi nhà họ Đồng.

Đáng tiếc, còn kịp hết nửa câu, Đồng Thụ Lưu An ấn mặt xuống sàn.

"Đồng tổng, chúng rõ một chút. Hiện tại, ngài là nghi phạm xâm nhập gia cư bất hợp pháp đấy. Đừng chỉ tay lung tung bà chủ của , nhỡ nghĩ ngài đang tấn công cô , lúc đó đ.á.n.h ngài thì cũng là phòng vệ chính đáng thôi."

Mặt Đồng Thụ đè úp xuống sàn, nửa khuôn mặt chôn chặt thảm, mắng cũng thể mắng .

Hồ Trân Trân thản nhiên , xuống chiếc sofa trong phòng khách.

"Bác sĩ Chu, ông phòng xem xét cho Ôn Lệ . Đừng để những chuyện ảnh hưởng tới bệnh tình của cô ."

Bác sĩ Chu đang hóng chuyện ngoài cửa, lệnh của cô liền vội vàng : "Vâng, bà chủ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nham-sach-toi-tro-thanh-dai-phu-ba/chuong-153.html.]

Bác sĩ Chu bước phòng, nhưng ánh mắt tò mò vẫn hề rời khỏi Đồng Thụ. Ông đang công khai hóng chuyện một cách quang minh chính đại.

Danh dự nửa đời của Đồng Thụ mất sạch chỉ trong hai ngày. Hắn cố gắng vùng vẫy nhưng Lưu An giữ chặt, cách nào cử động . Hắn chỉ thể ngừng giãy giụa, trừng mắt Đỗ Sơn.

Miệng chỉ phát những âm thanh mơ hồ, cố gắng hết sức mới thể trọn một câu:

"Tao coi mày là em , mày thấy xứng đáng ?"

Đỗ Sơn bước tới mặt , vẫn im lặng mặc kệ những lời c.h.ử.i bới.

Khi câu hỏi của Đồng Thụ, chỉ thở dài, cất giọng trả lời.

"Xứng đáng."

Gà Mái Leo Núi

Giọng vô cùng kiên quyết. Đồng Thụ ngờ đối phương trả lời như , càng thêm tức giận, điên cuồng cố gắng vùng vẫy.

Đỗ Sơn năm nay bốn mươi tuổi, nhưng chăm sóc bản , thường xuyên tập thể dục, nên dáng vẫn săn chắc và phong độ, thậm chí còn hấp dẫn hơn nhiều trẻ tuổi.

Anh cụp mắt, Đồng Thụ đang đè úp sàn thở dài.

"Ở quê thường tảo hôn. Hai họ mới mười mấy tuổi kết hôn, tính đến giờ là mười tám năm ."

Tảo hôn: kết hôn sớm hơn quy định của pháp luật.

" thích Ôn Lệ mười lăm năm, nhưng từng những hành vi vượt quá giới hạn với cô . thẹn với lương tâm, và thấy xứng đáng."

Đỗ Sơn dậy, đến đóng sập cánh cửa phòng ngủ chính.

"Chính mới là kẻ với A Lệ."

Anh , ánh mắt sắc lạnh Hồ Trân Trân: "Hồ tổng, phiền cô đưa hai đứa nhỏ chỗ khác. còn chuyện cần giải quyết riêng với ."

Quả thật vài lời lẽ thích hợp để trẻ con thấy.

Hồ Trân Trân hiểu ý , nhỏ với Giang Thầm: "Tiểu Thầm, con lên phòng chơi cùng với Đồng Soái một lúc ?"

Cậu bé ngoan ngoãn gật đầu, nắm lấy tay của Hồ Trân Trân.

Hồ Trân Trân thấy con hiểu lầm ý , liền ghé tai bé thì thầm:

"Con , xem kịch vui một lát."

Giang Thầm buông tay cô, theo Đồng Soái lên phòng .

Đỗ Sơn cũng mấy bận tâm đến việc Hồ Trân Trân nán xem kịch vui.

Bọn trẻ khuất phòng, liền gì đó với Lưu An.

 

Loading...