Trong thời gian , Đồng Soái nhiều sự đổi tích cực hơn.
Một bé vốn chút cộc cằn, hung hăng khiến ai cũng sợ, nay dần dần kiềm chế cảm xúc của và cảm thông với khác hơn.
Cho nên khi Giang Thầm nghiêm túc với bé: "Từ giờ trở sẽ là đàn em của ."
Lúc đó Đồng Soái sững sờ vài giây, bé gãi đầu, trực tiếp đồng ý luôn.
"Đi thôi. Nếu đại ca gì khó khăn thì cứ với , đàn em sẽ giúp xử lý hết."
Sau khi Hồ Trân Trân trở nên nổi tiếng, Giang Thầm cũng nghiễm nhiên nhiều tìm cách kết một cách vồ vập. Ngược , những thể tiếp cận bắt đầu vì vốn quá gần gũi với .
Đồng Soái từng trải qua cảm giác cô lập, vì hiểu rõ động cơ hành động của những .
Điều Đồng Soái ngờ là, những giúp gì cho Giang Thầm, mà vô tình giúp Hồ Trân Trân xử lý một mớ rắc rối lớn.
Đồng Soái, kẻ từng bắt nạt họ, giờ cam tâm đàn em của Giang Thầm. Chuyện , trong mắt Hứa Gia Nghĩa, quả thực là thể tưởng tượng nổi.
Khi thấy Đồng Soái chễm chệ ở cửa lớp, Hứa Gia Nghĩa sợ đến mức suýt nhảy dựng lên.
Vương Hạo, bên cạnh, tinh ý nhận phản ứng quá khích của bạn , bèn đè vai Hứa Gia Nghĩa xuống, thì thầm: "Bình tĩnh, xem tình hình ."
kết quả là dứt lời, thấy hai họ trở nên thiết như bạn bè .
Giang Thầm vốn nhiều bạn bè trong khối. Hứa Gia Nghĩa và Vương Hạo thể coi là bạn nhất. Bộ ba họ khắng khít với , luôn quan tâm chăm sóc lẫn , thể thiếu bất kỳ ai.
Trong tâm trí Hứa Gia Nghĩa, Giang Thầm luôn là yếu đuối, cần khác che chở.
Vậy mà giờ đây, kẻ thù cũ tìm đến tận nơi, để gây sự mà là để bạn. Đối với Hứa Gia Nghĩa, chuyện còn khó tin hơn cả việc bầu trời mùa hạ đổ mưa tuyết.
Hứa Gia Nghĩa rón rén kéo Vương Hạo, theo Giang Thầm: "Mau, chúng xem thử."
"Cậu theo gì? Chuyện lắm ." Vương Hạo chút ngập ngừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nham-sach-toi-tro-thanh-dai-phu-ba/chuong-158.html.]
"Lỡ như Đồng Soái bắt nạt Giang Thầm thì !" Hứa Gia Nghĩa đập nhẹ tay Vương Hạo: "Có chúng theo, ít nhất còn thể chống lưng cho chứ!"
Gà Mái Leo Núi
Vương Hạo khuôn mặt tròn tròn của Giang Thầm, thầm nghĩ, đúng là nên theo thì hơn. Dù , nếu chuyện xảy , chỉ mới đủ sức để chống lưng cho Giang Thầm, chứ Hứa Gia Nghĩa mà lao lên chắc chắn sẽ Đồng Soái sút bay về chỗ cũ. Nghĩ , Vương Hạo thêm, chỉ lẳng lặng theo.
Khi chuông tan trường vang lên, sân bóng vẫn còn vài nhóm bạn nhỏ chơi đùa, còn hầu hết học sinh lượt về. Giang Thầm và Đồng Soái cũng .
Trường Tiểu học Bắc Quan là trường điểm. Hầu hết học sinh đều phụ hoặc tài xế đưa đón, một ít tự xe đạp hoặc xe điện. Vì , cổng trường lúc ùn tắc cả một đoạn xe cộ.
Hứa Gia Nghĩa nhón chân , thấy chiếc xe thường đón Giang Thầm .
"Vương Hạo, thấy xe nhà Giang Thầm ?"
"Không thấy."
Trong lúc Hứa Gia Nghĩa còn đang thắc mắc, thấy hai thẳng khỏi cổng trường. Cậu vội vã vỗ vai Vương Hạo, giọng gấp gáp: "Này, nhanh lên, đuổi theo! Họ xa kìa!"
Đoạn đường Trường Tiểu học Bắc Quan là tuyến giao thông trọng điểm, nên ngoài xe của phụ , hầu như phương tiện nào khác qua.
Vương Hạo chạy theo, thấy Giang Thầm và Đồng Soái dừng chào Thầy Trần, nên cố tình giảm tốc độ. Khi Hứa Gia Nghĩa chạy sát lên, kéo bạn : "Chậm thôi, chúng đang theo dõi mà? Cứ sát thế lát nữa phát hiện thì ."
"Không tớ đang lo cho Giang Thầm ?" Hứa Gia Nghĩa càu nhàu, nhưng vẫn theo lời Vương Hạo mà chậm , hai mắt rời khỏi hai bóng dáng phía .
Vương Hạo cao hơn Hứa Gia Nghĩa một cái đầu, đặt tay lên vai bạn, quan sát tình hình từ xa, khẽ nhếch môi. "Tớ nghĩ Đồng Soái sẽ bắt nạt Giang Thầm . Nếu còn đ.á.n.h thì họ chung như bạn bè thế ?"
Hứa Gia Nghĩa thì cũng do dự. " mà, Đồng Soái đưa Giang Thầm chứ? Chúng nên tiếp tục theo ?"
Vương Hạo cũng cảm nhận khí hòa thuận giữa hai , nhưng chỉ hai ngày họ còn là kẻ thù cơ mà. Giờ họ cùng đến một nơi nào đó ngoài trường học, điều thực sự khiến khác lo lắng. Dù thì, Đồng Soái 'tiền sử' là một tay chuyên bắt nạt khác.
Vương Hạo suy nghĩ vài giây, cuối cùng hạ quyết tâm: "Đi, theo dõi đến cùng. Xem xem họ rốt cuộc đang cái trò gì."
Giang Thầm và Đồng Soái bộ thêm một đoạn, cuối cùng cũng tìm địa chỉ chính xác.