Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 176
Cập nhật lúc: 2025-10-15 09:51:19
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa chân ướt chân ráo đến nơi lạ, Hồng Nhị cũng chút bất an trong lòng. Mạnh Thành Thiên dù cũng khác biệt với Tiêu Ngọc Thần. Liễu Bích Cầm và Tiêu Ngọc Thần là thanh mai trúc mã lớn lên cùng , mối quan hệ vốn dĩ thể thuộc và đáng tin cậy hơn. với Mạnh Thành Thiên, nàng xét cho cùng chỉ mới gặp gỡ một .
Hồng Nhị vẫn giữ vẻ bình tĩnh, tươi : "Ai chà, tiểu thư, nàng xem Mạnh công tử đối đãi với nàng đến nhường nào, còn điều gì lo lắng nữa?"
Liễu Bích Cầm vẫn yên tâm: "Mạnh Thành Thiên đó gia thất. Nếu chính thất của chuyện, liệu tìm đến đây gây náo loạn chăng?"
"Cho nên tiểu thư, nàng càng nhanh chóng nắm giữ trái tim Mạnh công tử, thể chần chừ do dự thêm nữa." Hồng Nhị .
Liễu Bích Cầm mím môi im lặng, khiến Hồng Nhị sốt ruột đến mức mồ hôi đầm đìa. Lúc Mạnh Thành Thiên rời , y đưa cho ả một tấm ngân phiếu năm mươi lượng, đồng thời cam đoan rằng, chỉ cần trong vòng ba ngày giúp y ôm mỹ nhân, ả sẽ giải thoát khỏi phận nô tỳ.
Không bao lâu , Hồng Nhị thấy Liễu Bích Cầm khẽ đáp: "Ta hiểu."
Hồng Nhị mừng rỡ đến mức lòng nở hoa.
Ba ngày , Đường Thư Nghi nhận hồi báo, Liễu Bích Cầm và Mạnh Thành Thiên chuyện tư thông. Đường Thư Nghi rõ cảm xúc trong lòng lúc bấy giờ là gì, nhưng dù cũng chẳng vui vẻ đặc biệt.
Nàng cho gọi Tiêu Ngọc Minh đến, thuật chuyện , đó dặn dò: "Đêm nay Mạnh Thành Thiên lẽ sẽ đến chỗ Liễu Bích Cầm, con hãy dẫn đại ca con xem một màn kịch ."
Tiêu Ngọc Minh nét mặt nghiêm trọng gật đầu, Đường Thư Nghi nhấn mạnh: "Đưa đại ca con trở về an vô sự."
"Con rõ." Tiêu Ngọc Minh đáp lời nghiêm túc.
Đường Thư Nghi phất tay áo: "Mau chuẩn ."
Phạm Khắc Hiếu
"Vâng."
Tiêu Ngọc Minh đáp lời xong liền bước ngoài, trở về viện của , mà lập tức tìm Ngưu Hoành Lượng. Ngưu Hoành Lượng lúc là thủ cao cường nhất trong Hầu phủ. Đêm khuya xâm nhập phủ khác, tất nhiên thể cửa chính, khả năng trèo tường là lớn.
Nếu là bản , dĩ nhiên hề khó khăn, nhưng nếu dẫn theo một nữa thì chút vướng mắc. Hơn nữa, rõ Mạnh Thành Thiên bố trí hộ vệ ở phủ , cho nên nhất là nghiên cứu địa hình , đó buổi tối nhờ cao thủ dẫn bọn họ tiến .
Gặp Ngưu Hoành Lượng, thuật chuyện . Ngưu Hoành Lượng khỏi cau mày khuyên can: "Nhị công tử, chuyện đêm hôm khuya khoắt trèo tường, hình như..."
"Mẫu bảo ," Tiêu Ngọc Minh ngắt lời ông , thêm: "Mẫu còn dặn dẫn theo đại ca. Ngưu sư phụ, nhiệm vụ lúc đó của ngài chính là giúp đại ca vượt tường."
Ngưu Hoành Lượng: "..... Tại hạ thỉnh giáo Hầu phu nhân một chuyến."
"Không cần ," Tiêu Ngọc Minh tiến gần, kể cho ông về ân oán giữa Tiêu Ngọc Thần và Liễu Bích Cầm, đương nhiên, những chuyện nên tiết lộ thì tuyệt đối giữ kín, ví dụ như kế hoạch thực sự .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-176.html.]
Lúc Ngưu Hoành Lượng mới ngộ , Hầu phu nhân Đại công tử triệt để dứt tình, bèn : "Được , nhị công tử hết cứ sai điều tra địa hình. Buổi tối, tại hạ sẽ đưa ngài và Đại công tử ."
Dẫn theo vượt tường, đối với ông mà , quả thực còn chuyện gì dễ dàng hơn thế.
Sau khi ông chấp thuận, Tiêu Ngọc Minh lập tức sắp xếp dò xét địa hình. Buổi chiều, thăm dò hồi báo, phủ trong ngoài đều bố trí hộ vệ. Tiêu Ngọc Minh đoán Mạnh Thành Thiên phái canh gác, thể là vì sợ gây động tĩnh, lọt tai 'cọp cái' ở nhà y.
Chẳng qua, dù vì nguyên nhân gì nữa, việc hộ vệ canh gác càng tạo điều kiện thuận lợi cho bọn họ hành sự.
Hôm nay, bốn một nhà vẫn dùng bữa tối tại Thế An Uyển của Đường Thư Nghi. Điều khác biệt là, bữa tối, Đường Thư Nghi lấy cớ chuyện cần giải quyết, bảo ba họ rời , hủy bỏ buổi trò chuyện đêm thường lệ.
Vừa khỏi Thế An Uyển, Tiêu Ngọc Minh đặt tay lên vai Tiêu Ngọc Thần, hì hì: "Đêm nay một tuồng kịch , để dẫn thưởng thức."
Tiêu Ngọc Thần đầu , "Là vở kịch gì?"
Tiêu Ngọc Minh nét mặt thần bí, hạ giọng : "Tuồng của Lương Kiến An, xem ?"
Sắc mặt Tiêu Ngọc Thần hiện lên vẻ hiểu rõ, "Đây là chuyện mà tất cả vẫn luôn giấu giếm ?"
Tiêu Ngọc Minh: "..... . Vậy đây?"
"Đương nhiên là ." Tiêu Ngọc Thần lập tức đáp. Mặc dù do chính tay tay, nhưng chỉ cần Lương Kiến An gặp chuyện xúi quẩy, liền cảm thấy vui vẻ.
Tiêu Ngọc Minh thấy dáng vẻ hứng khởi bừng bừng của đại ca, nhất thời nên gì. Cuối cùng, chỉ thể thầm thở dài một : Sớm muộn gì cũng chuyện đắc tội , chi bằng sớm còn hơn muộn.
Dặn Tiêu Ngọc Thần hắc y, Tiêu Ngọc Minh dẫn gặp Ngưu Hoành Lượng. Ba bọn họ cùng chạy tới nơi Liễu Bích Cầm ẩn . Đến bên ngoài phủ , Tiêu Ngọc Minh chỉ với vài bước thoăn thoắt trèo lên tường, đối với loại chuyện cực kỳ thành thạo.
Tiêu Ngọc Thần bức tường cao mặt, trong lòng chút cảm xúc phức tạp. Từ nhỏ đến lớn, từng loại chuyện trèo tường ; đó là hành động mà bậc quân tử nên tránh.
"Nhanh lên ." Tiêu Ngọc Minh xổm tường, thấp giọng giục đại ca .
"Đại công tử, xin thứ cho sự thất lễ ."
Ngưu Hoành Lượng dứt lời, Tiêu Ngọc Thần cảm thấy cổ áo ai đó túm lấy, nhấc bổng lên trung, đó liền đáp xuống đầu tường. Khi suýt nữa mất thăng bằng ngã xuống, may mắn Tiêu Ngọc Minh giữ chặt .
Ngồi tường, hít thở mấy dồn dập. Lúc , Ngưu Hoành Lượng cũng lặng lẽ vượt qua bức tường, bên cạnh họ.
Tiêu Ngọc Thần ý cất lời, nhưng giờ phút chẳng thốt nên câu nào, chỉ lặng lẽ theo Tiêu Ngọc Minh, men theo bức tường, cuối cùng trèo lên mái ngói một căn phòng. Sau đó, Ngưu Hoành Lượng nhẹ nhàng nhấc vài viên ngói lên, quét dọn sạch sẽ lớp đất bụi đáy, cúi đầu xuống bên . Khi ngẩng lên, sắc mặt lộ vẻ phức tạp.