Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 363
Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:45:23
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cứ để Ngọc Minh , chỉ cần sắp xếp chu là ." Đường Quốc Công dứt khoát.
Phạm Khắc Hiếu
Đường Thư Nghi suy tư một hồi, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý. Chẳng lẽ cứ vì sợ hãi sinh tử mà mãi mãi cố thủ trong nhà? Đã quyết định, thì cứ việc thôi.
Đàm luận kết thúc, Đường Thư Nghi phân phó Thúy Vân sắp xếp chỗ nghỉ cho Lỗ Chí Quốc. Sau đó, nàng tiếp tục cùng Đường Quốc Công và Tiêu Ngọc Minh thương nghị chuyện. Vấn đề đầu tiên chính là việc tăng cường binh lực và lương thảo ở Tây Bắc. Về khoản , bọn họ hề e sợ Hoàng đế.
Vị đương kim Thánh thượng, dẫu hùng tài đại lược, tính tình phần giống nữ nhi, nhưng khi gặp đại sự thật sự thì cũng sẽ đến mức hồ đồ. Việc chiếm lĩnh Nhu Lợi quốc là di nguyện của Tiên Hoàng, vì Hoàng đế tuyệt sẽ cản trở, thậm chí còn ủng hộ mạnh mẽ.
Điều bọn họ lo sợ là kẻ thừa cơ thừa nước đục thả câu. Hơn nữa, Tiêu Hoài gian tế hãm hại suýt mất mạng, rốt cuộc gian tế đó là ai? Kẻ gián tế là thế lực nào đó ở Thượng Kinh ?
Vả , Hoàng đế dẫu ủng hộ nhưng liệu y thừa cơ động tay động chân, đợi Tiêu Hoài đ.á.n.h hạ Nhu Lợi quốc xong xuôi mưu hại tính mạng chăng?
Tất cả những âm mưu đều phòng tiên.
"Lát nữa sẽ liên lạc với các bên, cùng thương nghị đối sách, sáng mai sẽ tấu thỉnh diện kiến Hoàng thượng." Giọng Đường Quốc Công chắc nịch: "Đại hoàng tử, Tam hoàng tử, Tứ hoàng tử cùng thế lực phía bọn chúng đều thể nhúng tay việc . Những kẻ đối địch với Tiêu Hoài loại trừ, bộ sử dụng tin cậy của phe chúng ."
"Liệu cần liên hệ với Tạ gia chăng?" Đường Thư Nghi hỏi.
Đường Quốc Công trầm tư chốc lát: "Tạm thời cần, chỉ khi vạn bất đắc dĩ mới liên lạc với họ."
Đường Thư Nghi gật đầu. Đường Quốc Công dặn dò: "Chỉ e việc Ngọc Minh Tây Bắc, cần nghĩ một kế sách bảo vệ vẹn ."
Đường Thư Nghi trầm ngâm chốc lát, đáp: "Chi bằng tối nay để Ngọc Minh và Lỗ Chí Quốc bí mật xuất phát. Chỉ hai bọn họ, mục tiêu sẽ nhỏ. Rạng sáng ngày mai, bốn đội nhân mã sẽ đồng loạt lên đường, chia nhiều ngả để đến Tây Bắc."
"Bằng cách đó ắt thể đ.á.n.h lạc hướng kẻ khác. Quả là một chủ ý ." Đường Quốc Công khen ngợi, thúc giục: "Thời gian cấp bách, mau mau chuẩn ."
Nói đoạn, ông dậy rời . Đường Thư Nghi và Tiêu Ngọc Minh tiễn Quốc Công cửa, đó tức tốc bắt đầu chuẩn . Hai đến phòng Tiêu Ngọc Minh , phân phó Thúy Vân và Thúy Trúc thu dọn hành lý, Đường Thư Nghi dặn dò kỹ lưỡng: "Con nhất định ghi nhớ, gì quan trọng hơn sinh mệnh, mạng sống của bất cứ ai cũng thể quý giá bằng mạng của con."
Nàng hề mong nhi tử của chuyện lấy cứu vì bạn bè mà liều mạng bỏ .
Tiêu Ngọc Minh thấu nỗi lòng lo lắng của nàng, trong lòng cũng cảm thấy đành. Hắn xuống cạnh Đường Thư Nghi, thấp giọng trấn an: "Nương cứ yên tâm, con quý trọng tính mạng, con nhất định sẽ bình an trở về."
"Được, nương sẽ chờ con trở về." Đường Thư Nghi ngước nhi tử cao hơn cả một cái đầu, khóe mắt chợt hoe đỏ. Nàng nữa cảm nhận nỗi lo lắng của mẫu khi nhi tử sắp xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-363.html.]
Sau khi dặn dò thêm vài lời, nàng dậy trở về viện tử của , bắt đầu thư hồi đáp cho Tiêu Hoài. Chưa cần đến chuyện gì khác, nàng nhất định cho Tiêu Hoài hiểu rằng, mạng sống của nhi tử nàng quan trọng hơn cái Nhu Lợi quốc đó vạn .
Cầm bút lên, nàng một bức thư đúng phép tắc, đại khái thuật những chuyện xảy trong nhà suốt ba năm qua, cùng với việc ba hài tử nhớ thương phụ . Cuối thư, nàng nghiêm khắc nhấn mạnh, nàng giao Nhị nhi tử cho , tuyệt đối đảm bảo an cho tính mạng của hài tử.
Viết xong, Đường Thư Nghi bức thư trong tay, lòng dâng lên sự hoảng hốt khôn nguôi. Tiêu Hoài, tại sống chứ? Trong nguyên tác, nào tình tiết như thế !
Đường Thư Nghi cất thư phong bao, nàng định rời khỏi thư phòng thì Tiêu Ngọc Châu vội vàng chạy , theo là Lý Cảnh Tập.
"Nương," Tiêu Ngọc Châu túm c.h.ặ.t t.a.y áo Đường Thư Nghi, giọng đầy phấn khích: "Phụ ... Phụ thực sự qua đời ?"
" ," Đường Thư Nghi dùng khăn tay lau mồ hôi trán cô bé. Tiêu Ngọc Châu , nước mắt rơi đầy mặt: "Phụ con c.h.ế.t, Phụ con c.h.ế.t."
Sau đó cô bé đầu , với Lý Cảnh Tập: "Lý Cảnh Tập, Phụ của thật sự qua đời!"
Lý Cảnh Tập tiến lên một bước, hành lễ với Đường Thư Nghi, đó mỉm với Tiêu Ngọc Châu: "Xin chúc mừng!"
Tiêu Ngọc Châu mỉm lau giọt lệ, ngẩng đầu Đường Thư Nghi: "Nương, con... con vui mừng quá, Phụ c.h.ế.t."
Đường Thư Nghi lau nước mắt cho cô bé, khẽ : " , Phụ con mất, còn sắp lập công lớn. Con thư cho Phụ ?"
Tiêu Ngọc Châu vội vàng gật đầu lia lịa. Lý Cảnh Tập thấy thế bèn cáo từ với Đường Thư Nghi và Tiêu Ngọc Châu. Sáng nay Thái phi Tiêu Ngọc Minh xảy chuyện, Thái phi lập tức vội vã Hoàng cung, còn bé thì đến phủ Vĩnh Ninh hầu.
Đến nơi, Tiêu Ngọc Châu đang ở phủ Đường Quốc Công, bé ngại ngần tìm đến. Cậu ở bên Tiêu Ngọc Châu mãi cho đến khi Đường Quốc Công hồi phủ.
Tin tức Vĩnh Ninh Hầu Tiêu Hoài qua đời cũng khiến bé kinh ngạc thôi, nhưng mừng cho Đường Thư Nghi, và cũng mừng cho Tiêu Ngọc Châu. Vĩnh Ninh Hầu vẫn còn đó, cuộc sống tương lai của hai con nhất định sẽ thêm phần suôn sẻ.
Đường Thư Nghi còn nhiều việc lo liệu, giữ Lý Cảnh Tập ở lâu. Đợi rời , nàng kéo Tiêu Ngọc Châu thư phòng, nhỏ giọng thuật chuyện Tiêu Ngọc Minh gấp rút khởi hành trong đêm về Tây Bắc, dặn dò: "Con thư cho phụ con, bảo Nhị ca con mang ."
"Nhị ca chuyến liệu gặp nguy hiểm nào ?" Ngọc Châu lo lắng hỏi.
Đường Thư Nghi khẽ thở dài: "Con đường mà nó lựa chọn từ ban đầu, vốn dĩ là một con đường đầy rẫy hiểm nguy."