Thẩm Vận     tới từ khi nào,  lướt qua, trầm giọng : "Không ngờ   năng lực đánh Tô Vân Hoan thành như , xem  là  coi nhẹ  ."
Lâm Bắc Từ ngẩng đầu, nghi ngờ  y: "Anh là ai?"
Thẩm Vận: "..."
Thẩm Vận cho rằng  cố ý  thế để ghê tởm , lạnh nhạt liếc mắt một cái, đang   chuyện thì Nhạc Văn Xu  , ôm cái ba lô bước nhỏ chạy tới.
Cô lôi Lâm Bắc Từ  lên cái ghế bên cạnh, đưa khăn lông cho , thúc giục: "Mau mau lau m.á.u ,  băng vết thương  cho ."
Lâm Bắc Từ  từng  hưởng chăm sóc như , thập phần mới lạ.
Cậu cũng  bài xích, nhận khăn lông, tháo khuy áo, tùy tiện lau lau lau m.á.u  .
Thẩm Vận  thoáng qua Nhạc Văn Xu đang vui vẻ vô cùng, tất cả lời   đều nuốt xuống,  thèm  chuyện với , trực tiếp  phòng kiểm tra những chỗ khác.
Trâu Tỉnh  sợ Thẩm Vận,   ở một  với y nên mon men tiến bên  Nhạc Văn Xu.
Hắn   đồ Nhạc Văn Xu móc , nghi ngờ hỏi: "Muốn băng bó vết thương? Cậu mang băng vải hả?"
Động tác Nhạc Văn Xu cứng đờ, mặt  đỏ.
Trâu Tỉnh: "Hả?"
Nhạc Văn Xu cầm một hộp băng dán nhỏ bên cạnh, yếu yếu : "Dùng cái  chắp vá tí xíu  ha."
Một lát , Lâm Bắc Từ nghi hoặc  từng hàng băng dán chỉnh tề   , nhất thời lâm  trầm mặc.
Băng dán cá nhân Nhạc Văn Xu mang đến  là  tâm tư thiếu nữ tuổi hồng, tất cả đều  in hình gấu nâu nho nhỏ, đáng yêu cực kì.
Ngực Lâm Bắc Từ chỉ  một vết thương nhỏ thôi,  điều miệng vết thương sâu nên máy chảy khá nhiều,    cầm dần . Mà băng dán của Nhạc Văn Xu  dán một loạt, chồng chồng chéo chéo cả chục cái mới  thể bao hết miệng vết thương.
Nhạc Văn Xu  dán thêm  vết xước  bàn tay hai cái băng dính nữa,  khi dán xong, đột nhiên cúi đầu, bả vai run nhè nhẹ.
Trâu Tỉnh thì   rụt rè như cô, trực tiếp  lớn thành tiếng: "Há há há há há há há cái  thật là buồn , Túng Túng, cái  cũng thật là xứng với  mà há há há!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cam-hoa-phan-dien-kia/chuong-12.html.]
Nhạc Văn Xu nhịn  tợn: "Không, thật là ngại quá   mang băng vải, chỉ  thể như  thôi."
Thật  Lâm Bắc Từ  thấy mất mặt bao nhiêu. Cậu "ừm" một tiếng, cài từng khuy áo , khi đang  xoay  tránh  thì bên tai đột nhiên truyền đến một âm thanh.
【"Phải cảm ơn  giúp đỡ  chứ."】
Bước chân Lâm Bắc Từ chững , mày cau ,  hỏi hệ thống: "Lúc nãy  mới  chuyện ?"
Hệ thống: [Không .]
Lâm Bắc Từ chỉ nghĩ là   nhầm, do dự một chút  vẫn hướng Nhạc Văn Xu, : "Cảm ơn."
Hệ thống  câu cảm ơn của , lâm  trầm tư.
Nó bật một cái giao diện đầy trị  lên,  lướt qua   trầm mặc. Cái giao diện  liệu  là những  liệu của Lâm Bắc Từ, thể lực sức chịu đựng giá trị vũ lực linh  linh tinh các thứ. Này đó đều là những trị  hết sức bình thường, sẽ theo những động tác của  mà biến đổi lên xuống.
Thế nhưng kéo xuống hàng bảy loại tình cảm của con  thì  là một loạt  0.
Từ khi mới đến thế giới, hệ thống vẫn luôn chú ý tới những trị  , bất kể đó là khi nào, khi Lâm Bắc Từ mừng rỡ, tức giận, buồn bã, vui vẻ, sợ hãi, yêu thích,  ác liệt đều  định mãi ở mức 0.
Mặc dù  , nhưng trị  thì 0.1 phần d.a.o động đều  .
Ổn định đến mức  giống  bình thường.
Nhìn mấy con  0 , hệ thống mới thấy việc Lâm Bắc Từ cảm ơn   thật là khó tưởng tượng.
Loại   bình thường giống như Lâm Bắc Từ hẳn là sẽ  ý thức  việc cảm tạ  khác mới đúng.
Trong khi hệ thống  giao diện đến xuất thần, Lâm Bắc Từ mở miệng hỏi: "Lúc , cái   đĩa  thứ ba,  [tùy cơ ngẫu nhiên ] , giờ  sử dụng  ?"
Hệ thống  hồn: [Có thể.]
Lâm Bắc Từ mở bàn tay vẫn luôn nắm chặt nãy giờ , trong đó  một cục oán khí vặn và vặn vẹo —— chính là thứ   giật xuống từ   Tô Vân Hoan.
"Có thể  theo mớ oán khí tìm  Tô Vân Hoan ?"