Hệ thống thấy  ở thời điểm sống còn mà còn  thể nghĩ đến chuyện giựt oán khí   Tô Vân Hoan xuống, nhất thời   nên khen  chuyên nghiệp  là nên giận   tim  phổi nữa.
[Có thể.]
Không  hệ thống thao tác cái gì, túi Lâm Bắc Từ đột nhiên rung rung hai cái.
Hệ thống: [Lấy di động .]
"Di động?" Lâm Bắc Từ móc do động trong túi , quơ quơ, "Cái  hả?"
Hệ thống: [Cậu  ?]
 mà nếu nghĩ cẩn thận thì cũng đúng, nơi Lâm Bắc Từ từ nhỏ thật sự quá là trời ơi đấy hỡi, một vài thiết  công nghệ cao căn bản  thấy qua bao giờ, dù cho  cố ý chọn lựa một thế giới cổ đại thế  thì sợ là cái gì  cũng chẳng hiểu.
Lâm Bắc Từ tiện tay đè đè nhấn nhấn, đánh bậy đánh bạ dùng vân tay mở khóa di động.
Hệ thống hỏi: [Có  dùng ?]
Lâm Bắc Từ nhòm cái giao diện lấp lánh bling bling đủ sắc màu,  thành thật trả lời: "Không ."
Hệ thống giống như thở dài một .
Lúc Lâm Bắc Từ còn nghi hoặc cái đồ  xài như thế nào, liền  thấy cái di động to bằng bàn tay đột nhiên lóe lên, tiếp theo màn hình hiện lên một cái icon   đó b.ắ.n  chiếc bản đồ rậm rạp.
Hệ thống: [Cứ  theo bản đồ .]
Lâm Bắc Từ  : "Chờ  nghiên cứu chút ."
Phòng Tô Vân Hoan mới ở   ít đồ đạc, ngoại trừ một tấm ảnh, cũng chỉ  một chiếc rìu. Mà rìu  cũng  dính đầy m.á.u tươi, mùi m.á.u ám trong  khí, lan khắp cả phòng, khó ngửi vô cùng.
Nhạc Văn Xu đang cau mày kiểm tra rìu thì Lâm Bắc Từ cầm di động  đến  mặt cô: " nghĩ   tìm  Tô Vân Hoan."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cam-hoa-phan-dien-kia/chuong-13.html.]
Lời  thốt khỏi miệng,   trong phòng đều ngẩng đầu  .
Thẩm Vận chau mày, lạnh lùng : "Nhiều đại sư như  mà còn   ai tìm ,     thể tìm? Thích mạnh miệng thì về nhà  , đừng  ở đây  lời vô nghĩa."
Trâu Tỉnh sửng sốt một chút, thấp giọng rầm rì: "Vừa  chính là..."
Thẩm Vận phiền nhất  khác nhỏ giọng lí nhí,  kiên nhẫn : "Nói lớn tiếng lên,  ăn cơm ?"
Trâu Tỉnh hoảng sợ, vội trốn  đằng  Nhạc Văn Xu  dám ho thêm một câu nữa.
Nhạc Văn Xu bất đắc dĩ, đành   hộ : "Vừa  Tô Vân Hoan là do Dư Minh Trạch tìm ."
Biểu tình Thẩm Vận cứng đờ,  thể tưởng tượng nổi  Lâm Bắc Từ.
Lâm Bắc Từ còn đang nghịch di động, thấy bọn họ  xong mới lắc lắc điện thoại đang cầm trong tay: "Có  cùng ?"
Sắc mặt Thẩm Vận khó coi nhưng     trực tiếp cự tuyệt.
Nhạc Văn Xu vội : "Đi  ,  như thế nào đây?"
Lâm Bắc Từ đang   chuyện, bỗng nhiên   di dộng đụng  nút nào,  nhanh liền truyền đến âm thanh máy móc đều đều.
"Bản đồ X vì ngài hướng dẫn,   10 mét, gặp hành lang quẹo ..."
Nhạc Văn Xu: "..."
Trâu Tỉnh: "..."
Thẩm Vận  đầu bỏ  luôn.