Nếu  ở trong vòng phong thủy trừ tà  kiếm cơm thì dù ít dù nhiều ai cũng  từng cộng tình thần nhập.  Trâu Tỉnh tuổi còn nhỏ,  mới học  bao lâu, căn bản  thể hiểu cách thu phóng, chợt gặp  một nơi oán khí sâu như  nên hồn phách suýt  kéo .
Trâu Tỉnh nghĩ mà sợ, che một mắt , động tác mười phần trung nhị,    lời khiến  khác sởn tóc gáy.
"Chỗ đó chính là hiện trường g.i.ế.c , tớ  thấy... một  gã nam cầm rìu c.h.é.m hai , một  đàn ông, còn  một đứa bé trai......"
Lâm Bắc Từ ngờ ngợ  hiểu lắm.
Nhạc Văn Xu giải thích cho : "Hẳn là A Tỉnh  đánh bậy đánh bạ  nhầm  nơi phát sinh sự việc  đây —— A Tỉnh,   thấy rõ hình dáng của bé trai  g.i.ế.c ?"
Mặt mày Trâu Tỉnh tái nhợt, lắc đầu: "Không, tớ chỉ thấy đến đó, nhưng  đàn ông cầm rìu c.h.é.m hình như tớ  gặp ở chỗ nào , ầy, nhất thời nghĩ  ."
Nhạc Văn Xu sờ đầu chó của : "Không vội  vội,  nghỉ ngơi  , tí nữa   ."
Trâu Tỉnh "hừm" một tiếng, giống như  đau đầu: "Không , tớ nhất định  nhớ cho , bằng  tớ sẽ khó chịu cả ngày mất, á á thật là chân tướng ở  mắt nhưng  như thế nào cũng  thể nhớ nổi!"
Trâu Tỉnh nóng lòng gõ đầu . Giống như   nhưng nhớ kiểu gì cũng  , cảm giác  đúng là khó chịu  gì tả nổi.
Lâm Bắc Từ dường như cảm thấy điều gì, móc trong túi  một tấm ảnh, đưa cho Trâu Tỉnh: "Phải gã ?"
Trâu Tỉnh ngẩng đầu  lướt qua, lập tức hét lớn: "Chính gã! Tuy thấy  rõ mặt lắm, nhưng lúc  gã  mặc chính xác bộ quần áo ! Cậu tìm tấm ảnh  ở   ?"
"Tìm  ở trong phòng Tô Vân Hoan  đợi."
Tuy  thấy rõ mặt bé trai bên cạnh lắm nhưng quần áo Tô Vân Hoan mặc   giống y như đúc đứa trẻ trong ảnh,  phận  cần  cũng .
Trâu Tỉnh lau trán  lên,  ngay: "Vậy tên xách rìu g.i.ế.c hai cha con nọ là cha Tô Vân Hoan? Kết thù kết oán kiểu gì mà ngay cả trẻ con cũng xuống tay   chứ."
Nhạc Văn Xu khẽ thở dài một : "Việc khẩn thiết nhất bây giờ là  tìm  Tô Vân Hoan ."
Trâu Tỉnh hầm hừ : "Tìm  nhất định  bảo Thẩm Vận đốt hồn nó thành tro. Nào  cái nhà nào độc ác như  chứ? Lão cha    thì thằng cu con cũng chẳng khá hơn tí nào."
Nhạc Văn Xu trừng mắt liếc  một cái: "Sao mà ngày nào  cũng  nhảm nhiều như  chứ hả? Ai dạy ?"
Trâu Tỉnh   gây tội,  dám ồn ào nữa, đành  câm miệng.
Trong khi Trâu Tỉnh đang  nhảm hết chuyện  đến chuyện khác, Lâm Bắc Từ vẫn luôn im lặng, uể oải dựa  tường .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cam-hoa-phan-dien-kia/chuong-17.html.]
Lâm Bắc Từ   dạy dỗ nhiều, thậm chí trường học là cái gì  cũng  , từng hành động cử chỉ đều tùy ý đến cực điểm.
Dư Minh Trạch dù nhát gan thật, nhưng túi da  xác thật  tồi,  cứ như  mà lưng  thẳng chân  loạn, tư thái mười phần hờ hững  chút để ý dựa  tường, đèn từ  cao hắt xuống đỉnh đầu, trông hệt như một bức họa.
Lâm Bắc Từ  đến khi  mệt thì bắt đầu tính   hẳn xuống đất luôn, bỗng, bên tai  xuất hiện một âm thanh  xa lạ  quen thuộc.
【Đứng thẳng.】
Lâm Bắc Từ theo bản năng  dậy,  chút sửng sốt, mờ mịt nhíu nhíu mày.
Cậu đang  hỏi hệ thống thì đột nhiên  thấy gì đó,   nghiêng , mắt hướng về cuối hành lang.
Tại nơi ánh đèn chiếu đến, quỷ nhỏ tìm ba  một  lẻ loi ở , hai hàng huyết lệ chậm rãi chảy xuống.
Nó lẩm bẩm: "Bố ơi..."
Lâm Bắc Từ  chằm chằm mặt tiểu quỷ  nửa ngày trời,     cái gì, đột nhiên  .
Cả  Lâm Bắc Từ tựa như một tờ giấy trắng,   ít , đại khái là tình cảm thiếu hụt nhưng tính cách cho phép, nên  cũng chỉ  cho  dáng,  thực tế nội tâm  hề d.a.o động.
Trị  [Vui vẻ] còn bủn xỉn hơn tiền lương lão sếp chó má phát nữa, một chút cũng   xu hướng tăng lên.
Không   học từ  nụ  giả lả   đắn giả , bảo với hệ thống: "  thể xem giá trị hảo cảm của  khác dành  ?"
Hệ thống  nụ  của   run cả  hiệu, giương cao tinh thần cảnh giác: "Cậu  xem ai? Nữ chủ ?"
Lâm Bắc Từ: "Không, Thẩm Vận."
Hệ thống  hiểu vì     xem Thẩm Vận, nhưng  giờ nó vẫn luôn đáp ứng  yêu cầu của Lâm Bắc Từ.
"Được, giá trị hảo cảm  mắt Thẩm Vận dành cho  là -10."
Ghét  vô cùng luôn.
Lâm Bắc Từ nhét oán khí của Tô Vân Hoan túi,  chê bẩn giơ tay sờ đầu tiểu quỷ .
"Thế thì  quá." Lâm Bắc Từ , "  tổ đội cùng Thẩm Vận."
Hệ thống: "???"