"Anh Dư!" Đôi mắt Trâu Tỉnh sáng lấp la lấp lánh, mặt dày ghé sát   Lâm Bắc Từ, "Anh Dư  lúc nãy  thật là lợi hại đó! Tui còn  kịp ú ớ gì   tặng cho con quỷ  một cước , còn đỉnh hơn  Nhạc của tui nữa đó!"
Nhạc Văn Xu tức: "Mới đây thôi còn gọi   'tiểu phế vật' với cả 'Túng Túng' mà giờ '' cũng thốt   miệng ! A Tỉnh,  còn tí mặt mũi nào  hả?"
Trâu Tỉnh bày tỏ   cần mặt mũi,  hì hì : "Là do tui  mắt  tròng,  Dư là đại nhân xin đừng để ý tiểu tiết,  cần chấp nhặt với tui, từ giờ về   gọi tui là Trâu Túng Túng thì tui cũng   ngại ."
Khi  bất kể Lâm Bắc Từ  chuyện gì, Trâu Tỉnh bởi  lời đồn đãi nên một mực  tin,  một do trùng hợp,  hai vẫn là do trùng hợp, cái gì cũng do trùng hợp hết, Lâm Bắc Từ mà giải thích thì đó là  lấy cớ, Lâm Bắc Từ mà trấn định thì là  đang  màu giả ngầu.
Bỏ thành kiến ban đầu , Trâu Tỉnh liền lập tức cảm thấy  Dư của  thật đúng là một  đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, đối mặt với lệ quỷ như Tô Vân Hoan mà chẳng hề  tí khiếp sợ nào.
Nghi  trộm rìu thôi¹.
➊: truyện ngụ ngôn. kiểu khi   thành kiến với  khác thì họ   gì  cũng thấy họ  hết. nhưng khi bỏ những định kiến ban đầu ,  mới phát hiện thì  họ cũng giống bao  khác thôi, chả  gì  xa cả.
  cả câu truyện lướt xuống cuối chương.
Lâm Bắc Từ  bao giờ để ý đến việc  khác chán ghét  khen ngợi , thậm chí còn lười chẳng liếc đến Trâu Tỉnh đang nịnh , nhiều nhất là khi thấy ồn quá liền "ừm ờ" một tiếng.
Nhạc Văn Xu kéo Trâu Tỉnh : "A Tỉnh ,   thể đừng như  nữa   , thật là, tớ ngại hộ  luôn đó!"
Trâu Tỉnh bĩu môi: "Tớ còn   phép cúng bái đại lão ?"
Nhạc Văn Xu trợn mắt khinh thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cam-hoa-phan-dien-kia/chuong-24.html.]
 lúc , di động Lâm Bắc Từ đột nhiên truyền đến một tiếng: 【Đằng  rẽ , tại giao lộ hành lang thứ hai, bạn  đến địa điểm cần tới.】
Trâu Tỉnh  thấy tiếng, lập tức nhớ đến lúc  bọn họ cũng  theo hướng dẫn , nhưng mà khi đó    tin miếng nào hết,  giúp  mà còn bóp team  Tô Vân Hoan  sắp đến tay  thoát .
Nghĩ đến đây,  liền tự giận  sôi hết cả máu, đối xử với Lâm Bắc Từ càng thêm ân cần.
"Anh Dư,   nhất định tui sẽ  lộn xộn nữa. Dựa  năng lực của  chắc chắn   ngựa   thể tóm  Tô Vân Hoan!"
Nhạc Văn Xu thật  đập  ót : "Cậu  thể đừng lập mấy thứ kì quái² gì đó nữa   ?"
➋: chắc bà xu  thằng cu tỉnh đừng lập flag. lập flag là kiểu "  bước  qua" .
Trâu Tỉnh  hê hê hê.
Thẩm Vận ở đằng  vẫn luôn  chằm chằm Nhạc Văn Xu. Lúc , sắc mặt  cực kì khó coi. Tuy  Nhạc Văn Xu lúc nào cũng coi Trâu Tỉnh là em trai  nhưng cũng  ngại việc y phóng sát khí  , thậm chí đến Lâm Bắc Từ  ghét nhất cũng  quan tâm luôn.
Trâu Tỉnh vẫn đang  khoe mẽ, đột nhiên cảm thấy  cổ lạnh toát,   ngó một cái liền thấy tầm mắt  xực  của Thẩm Vận.
Trâu Tỉnh hoảng sợ, vội nắm chặt cánh tay Nhạc Văn Xu, thì thào: "Anh Nhạc, hình như Thẩm Vận  ăn thịt ..."
Nhạc Văn Xu nghi ngờ  đầu,  khuôn mặt lạnh nhạt chẳng khác bình thường của Thẩm Vận, liếc Trâu Tỉnh một cái, nhỏ giọng bảo: "Nói hươu  vượn cái gì  , từ nhỏ đến lớn lúc nào  chả như thế ."
Trâu Tỉnh trơ mắt Thẩm Vận đổi sắc mặt trong một giây đồng hồ, từ hung thần sát ác biến thành đóa hoa cao lãnh, cằm  rớt xuống đất.