Mùi bào tử... Mùi gỗ xanh thoang thoảng, xua hết vị m.á.u nồng khó chịu quẩn bên mũi Lâm Bắc Từ.
Quá dễ ngửi.
Một chiếc đèn trong phòng sáng lên, bóng dáng mảnh khảnh của  nam  chiếu lên tường trắng, đường nét mờ ảo, giống như chỉ cần một trận gió nhẹ thoáng qua là sẽ tan.
Môi của nam nhân tái nhợt ốm yếu, y bỏ tay che miệng xuống,  chỉ Tô Vân Hoan vẫn đang hùng hục giặt quần áo, nhẹ lắc đầu.
Không ai hiểu  hành động   của y  ý gì, nhưng ngoài dự đoán là, Nhạc Văn Xu và Trâu Tỉnh đều  lời ngậm miệng, ngay cả Thẩm Vận cũng  phát  âm thanh nào.
Lâm Bắc Từ còn đang nghi ngờ thì  thấy  nọ thong thả ung dung  tới.
Bước chân y lặng lẽ  tiếng động như mèo,  ngang qua bàn nhỏ đựng nến mà gió  lay một chút nào.
Lâm Bắc Từ: "Anh..."
Cậu đang   chuyện, nam nhân  bước đến bên , túm tay áo kéo  .
Lâm Bắc Từ  quá thích  mật với  lạ như , theo bản năng  đập  tay y, nhưng     mà cánh tay như  rót chì  thể cử động nổi, để y tùy ý lôi   ngoài.
Sau khi  ngoài cửa, nam nhân buông tay áo Lâm Bắc Từ, giơ tay đặt một đồng xu  khe cửa.
Nhất cử nhất động của y đều là phong thái mà  khác  tài nào học nổi, tay áo cọ qua mặt đất bẩn thỉu, phảng phất như chuồn chuồn lướt nước,  dính lấy một hạt bụi nào.
Nhạc Văn Xu bấy giờ mới vui vẻ : "Chung Khê! Anh đến thật ?"
Nam nhân tên Chung Khê khẽ gật đầu, há miệng thở dốc,    gì, một ngụm m.á.u  trào .
Lâm Bắc Từ: "???"
Chung Khê  như  quen, lau sạch vết m.á.u  khóe miệng, m.á.u dính lên đôi môi nhợt nhạt bệnh tật  y  đến nỗi đầy quỷ khí như  nữa.
Nhạc Văn Xu vội đưa giấy cho y. Ánh mắt Chung Khê tan rã, nhưng cũng  nhận, mà lục trong n.g.ự.c  một cái khăn tay trắng tinh, nhẹ nhàng lau.
Lúc  Lâm Bắc Từ mới phát hiện     mù.
Trâu Tỉnh tới gần Lâm Bắc Từ nhỏ giọng rủ rỉ giải thích với : "Y là tiểu thiếu gia Chung gia,   thiên phú y tuyệt hảo vô cùng, tuổi còn nhỏ mà   thể sánh với các vị đại sư, thật là giống như quái vật vật. Nếu   y bệnh từ bụng  bệnh  thì chắc chắn  bỏ xa bạn cùng lứa tụi  tám trăm con phố ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cam-hoa-phan-dien-kia/chuong-26.html.]
Nói xong,    Chung Khê, bĩu môi bổ sung: "Mà hiện tại y cũng bỏ tụi  xa lắm , hồi  mấy tui đều , Chung Khê nếu  tới nơi  thật thì Tô Vân Hoan khẳng định sẽ  y thu phục."
Thẩm Vận giống như   mắt nổi bất kì ai,  Chung Khê, ý lạnh  mặt càng đậm, ngoài  nhưng trong   mở miệng: "Chung thiếu gia   rảnh rỗi chạy đến đây xem vui ?"
Khuôn mặt Chung Khê tái nhợt, trông còn giống hồn ma hơn cả tiểu quỷ run bần bật như cây hứng gió  bên cạnh.
Y  như  suy yếu, che miệng ho khan vài tiếng mới nhẹ nhàng gật đầu, : "Là Thẩm Vận ,  lâu  gặp..."
Chung Khê   thấy  , gật đầu với đồng chí quỷ đang run.
Mặt Thẩm Vận xanh như tàu lá chuối.
Chung Khê khi mù khi , Thẩm Vận cũng   y  thấy thật  chỉ đang chơi , đành  gắng sức mà nhịn.
Chung Khê chào hỏi xong, chỉ vách tường, nhàn nhạt bảo: "Năng lực của Tô Vân Hoan quỷ quyệt,   là thứ các   thể đối phó,  tới giúp các ."
Chung Khê    chuyện quanh co lòng vòng, lời    là tuyệt đối coi khinh  , nhưng dù trong lòng  giận, nhưng  ai  thể thốt  câu phản bác.
Bởi vì y  thực lực.
Một phút  qua nhưng căn phòng vẫn như cũ y nguyên  xê dịch, đồng tiền Chung Khê kẹp ở cửa phát  ánh sáng mờ mờ.
Lâm Bắc Từ trầm mặc nửa ngày, đánh giá Chung Khê -  như là sắp hẹo đến nơi, mở miệng hỏi: "Anh  cách thu phục nó ?"
Chung Khê theo âm thanh  đầu  , ánh mắt tan rã như   hư , hình như y   bất cứ thứ gì  nữa thì cũng như đang bay bổng, dù chỉ  chuyện thôi nhưng môi cũng động  nhẹ, giống như là xài thêm xíu sức nữa thôi là  thể nhổ cả lục phủ ngũ tạng  luôn.
"Biết." Chung Khê , "Oán khí   nó quá nặng, biện pháp bình thường đều vô dụng, nhưng chỉ cần tìm  ngọn nguồn thì tự nhiên sẽ thu phục  ngay."
Lần đầu tiên Lâm bắc từ cảm thấy hứng thú với  trong thế giới ảo : "Ồ? Anh  ngọn nguồn oán khí của nó ở  hả?"
Chung Khê: "Biết..."
Y  kịp  xong câu, một ngụm m.á.u mới  trào .
Lâm Bắc Từ: "..."
Mấy  khác đều như  quen,  mặt  mấy chữ c.h.ế.t lặng.