Chung Khê  lũ quỷ giương nanh múa vuốt cách đó  xa,   Lâm Bắc Từ bấu c.h.ặ.t t.a.y trốn  lưng , trầm mặc một chút mới hỏi: "Cậu đang  gì?"
Lâm Bắc Từ: "Hức."
Chung Khê: "..."
Chữ "hức" của Lâm Bắc Từ   là chữ "hức" trợ từ mềm mại bình thường giống khi mấy nữ sinh nũng nịu, mà là   cái chữ  thành tiếng thật, âm cuối  cao lên, ngữ điệu hót  miệng y hệt như chữ "chào" trong chào buổi sáng.
Tóm váy  là:  lệ.
Biểu tình của Chung Khê đúng là một lời khó  hết.
Lâm Bắc Từ : "Không  hồi    cho  OOC ?"
Mặt Chung Khê lạnh te: "Nếu  thấm  điều  thì càng  thủng việc  đó   bảo   thể tùy ý OOC chứ?"
Lâm Bắc Từ vẫn bám chặt cánh tay y: "Tự nhiên cái giờ    thoát tuyến nữa á."
Đoạn,   ngáp một cái, lười biếng thốt lên: "Híc."
Chung Khê: "..."
Chung Khê    cho Lâm Bắc Từ  là   cứ "hức hức híc híc" mấy tiếng  lệ như  thì sẽ giống với cái hình tượng phế vật của Dư Minh Trạch.
Nam nữ chính cách đó  xa đều đang , Chung Khê hết cách, chỉ  thể móc  một đồng tiền xu kẹp giữa hai ngón tay, b.ắ.n lên phía .
Đồng xu lướt qua lệ quỷ rít gào bự nhất, lệ quỷ trực tiếp hóa thành một làn khói nhẹ nhập  trong đồng tiền.
Chỉ trong nháy mắt, tất cả lệ quỷ đều  thu phục đến cái nịt cũng  còn.
Lâm Bắc Từ đang  tiếp tục  lệ khen y mấy câu, liền thấy Chung Khê che ngực, m.á.u như ngựa quen đường trào  khỏi miệng.
Lâm Bắc Từ tò mò  y: "Sao   chọn cơ thể như  ."
Chung Khê khụ khụ khụ ho nửa ngày trời, lau vết m.á.u dính  khóe miệng xong mới lãnh đạm : "Vốn là chọn cho ."
Lâm Bắc Từ sửng sốt, cổ quái  y: "Thế  mắc gì   đưa cho ."
Chung Khê  trả lời, chỉ : "Trong biệt thự còn  lệ quỷ khác đang tìm , nếu còn  sống thì  nhất là  nên tự ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cam-hoa-phan-dien-kia/chuong-32.html.]
Lâm Bắc Từ cắt ngang lời y: "  tổ đội với ."
Chung Khê: "..."
Thằng   cái gì ? mắc cái mớ gì mà cứ thấy một  là  kết nạp đội viên một  ? Rối loạn ám ảnh cưỡng chế¹ kiểu gì kì cục kẹo  hả?
➊: Rối loạn ám ảnh cưỡng chế: (Obsessive-Compulsive Disorder,  tắt là OCD) là một rối loạn  tính chất, dấu hiệu phổ biến của bệnh đó là ý nghĩ ám ảnh,   lý do chính đáng và  thực hiện các hành vi  tính chất ép buộc để giảm bớt, đây là một dạng trong nhóm bệnh liên quan trực tiếp đến stress. Bệnh còn  tên khác là rối loạn ám ảnh cưỡng bức.
Lâm Bắc Từ thích tổ đội, thậm chí cả hệ thống cũng dám cho nhập đội luôn, đến cỡ  thì đúng thật kể từ khi  hệ thống đến giờ Chung Khê mới thấy  đầu.
Kết nạp thành viên mới xong, Lâm Bắc Từ : "Về  việc bảo vệ   nhờ Chung đại sư ."
Chung Khê: "..."
Bây giờ y   lí do vì   tổ đội với  , hóa  chỉ là  y  tay đ.ấ.m mà thôi.
Ngay từ lúc bắt đầu Chung Khê   , Lâm Bắc Từ  hiểu thất tình lục dục, tính cách lười nhác, kể cả  đáp ứng  nhiệm vụ  nữa thì cũng  lệ vô cùng, đối với những thứ ngoài việc chính thì căn bản là  thèm để ý một chút nào,  thể dùng lối tắt ít sức thì tự nhiên sẽ  lãng phí.
Lâm Bắc Từ  ngáp một cái. Thoạt  trông   buồn ngủ, nhưng vì đang ở chỗ lạ,  dám hạ tâm phòng  xuống, nên chỉ  thể gắng mà thức.
Chung Khê nhíu mày: "Cậu buồn ngủ?"
Trong mắt Lâm Bắc Từ còn đọng nước mắt do ngáp ,   lắc đầu: "Không, cứ giải quyết việc    gì  ."
Sau khi lệ quỷ biến mất, Trâu Tỉnh rốt cuộc cũng run run rẩy rẩy bò dậy khỏi cái ôm ấp yêu thương của mặt đất. Hắn theo bản năng   tìm Nhạc Văn Xu an ủi, nhưng thoáng  qua Thẩm Vận cạnh đó, rén tập một.
Rất mau, Lâm Bắc Từ thong thả   đây, Trâu Tỉnh vội vàng chạy lên  tìm sự che chở của  Dư, nhưng ánh mắt  quét tới Chung Khê -  đang  sóng vai với Lâm Bắc Từ.
Hắn rén tập hai.
Trâu Tỉnh ngó trái ngó , đành   về ôm đồng chí tiểu quỷ vẫn đang mịt mờ sưởi ấm.
Thẩm Vận cúi đầu  Nhạc Văn Xu còn ngơ ngác, lòng như sông cuộn biển gầm, đang còn suy nghĩ  nên bắt chuyện với cô như thế nào,  liền thấy đôi mắt  mới  như mất hồn mất vía sáng lóe lên: "Tìm  ?"
Thẩm Vận  theo tầm mắt của cô, mặt xanh như tàu chuối.
Lâm Bắc Từ và Chung Khê sóng vai  tới,   gật đầu: "Tìm  ."
Nhạc Văn Xu mỉm : "Thật  quá."
Diện mạo Nhạc Văn Xu vốn thanh tú,   khác  thấy   hảo cảm, bây giờ  tươi tắn,  cho hô hấp Thẩm Vận  bên  chậm .