Chung Khê   tiếng , bấm đồng xu nhỏ  ngón tay, nhàn nhạt : "Cậu  cần nghỉ ngơi một chút thật ?"
Thoạt  Lâm Bắc Từ  uể oải,  hề  miếng hứng thú nào với việc  quỷ  đầu rán chảo đậu của gã, một lòng chỉ nghĩ  thành chủ tuyến: "Tìm Tô Vân Hoan    tính."
Chung Khê : "Tạm thời  tìm Tô Vân Hoan ."
Lâm Bắc Từ: "  mà,   đợi thêm nửa tiếng nữa là   ?"
Chung Khê nhắm mắt  thời gian cooldown của bản đồ hướng dẫn, trầm mặc một hồi, mới : "Không  nửa tiếng ,  thứ hai cần  ba giờ mới  lạnh xong."
Lâm Bắc Từ nghi hoặc  y: "Anh chắc chứ?"
Chung Khê mặt  biến: " gạt  bao giờ  nào?"
Lâm Bắc Từ cổ quái  y, lời   sai thật, nhưng  mà  nó cứ quái quái thế nhỉ?
Biết rằng   vô duyên vô cớ lãng phí thêm ba tiếng đồng hồ nữa, mày Lâm Bắc Từ nhíu nhẹ .
Chung Khê tung đồng xu giữa những ngón tay, giống như vô tình đề nghị, "Thẩm Vận sẽ tìm    thể tụ hồn, đến lúc đó bọn họ tự nhiên sẽ hỏi rõ ràng cơ sự sâu xa giữa quỷ  đầu và Tô Vân Hoan thôi, nếu  thích  thì chờ một chốc, còn  thích  thì cứ tìm chỗ nào đó ngủ một giấc ."
Lâm Bắc Từ xác nhận : "Anh chắc chắn là sẽ  phát sinh  biến cố gì khác chứ?"
Chung Khê nhàn nhạt : "Không  lúc nãy  còn mới thề son sắt bảo thế giới thứ nhất tương đối đơn giản, biến cố chỉ  một cái là đủ ?"
Lâm Bắc Từ : "Đó là  lung tung lừa  thôi   ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cam-hoa-phan-dien-kia/chuong-34.html.]
Chung Khê  thèm để ý đến .
Nhìn cái vẻ còn tới mấy chảo đậu  rán xong của quỷ  đầu, Lâm Bắc Từ cảm thấy    chịu  nổi, hơn nữa hệ thống   đến  , Lâm Bắc Từ cũng  cậy mạnh nữa.
Trong lúc hai   xàm, Thẩm Vận cùng Nhạc Văn Xu  bàn bạc xong việc  tìm  tụ hồn.
Trâu Tỉnh ở bên cạnh nhỏ giọng: "Chung Khê  tụ hồn  hả?"
Theo  , hình như ở một  thu phục lệ quỷ nào đó Chung Khê  từng xài chiêu   mà.
Mọi  sửng sốt, đồng thời  đầu  Chung Khê.
Chung Khê... Chung Khê   gì hết, trực tiếp che miệng phun  một ngụm máu.
Mọi : "..."
Người  hộc m.á.u đến   mà mày còn    hao năng lực  tụ hồn giùm mày, hỏi thiệt, mày còn là  hả?
Nhạc Văn Xu dùng ánh mắt khiển trách  Trâu Tỉnh, Trâu Tỉnh cũng tự giác   sai, lén lút giảm cảm giác tồn tại của  xuống.
Những  khác ban đầu  cùng  dọc theo hành lang đến phòng khách tìm Tô Vân Hoan   ngoài ý   thu hoạch  gì cả, lúc  đang  quây quanh bàn, ai nấy đều thở dài một .
Trông buồn rũ buồn rượi sa sút đến lạ.
Chỉ là ngay khi Thẩm Vận đến, bọn họ như là gặp  tâm phúc, tất cả  lên, mồm năm miệng mười bla blô như bầy chim non.